CHỈ NHỚ NGƯỜI THÔI ĐỦ HẾT ĐỜI - Trang 69

“ ‘Con về lại trường rồi! Và đang ở nhà bạn. Hệ thống Cell Phone bị cắt
đứt nên con không dùng điện thoại của con được. Bố mẹ ở đâu? Con gọi về
nhà không gặp.’

“ ‘Bố mẹ và em đang ở phố Tàu!’

“ ‘Con chỉ muốn bố mẹ biết là con OK thôi!’

“Trở lại tiệm ăn trong trạng thái xúc động, tôi nói vội với Uyên-Sa, ‘Có
bom nổ ở ngoài phố!’

“ ‘Con mình ở đâu?’

“ ‘Nhà bạn!’

“ ‘Anh gọi lại số con vừa gọi, lấy địa chỉ để mình đến thăm con ngay.’

“Chúng tôi vội vã mua thức ăn mang đến cho con và bạn cháu. Đây là lần
đầu tiên con tôi và bạn nó chứng kiến cảnh bom nổ và sự xáo trộn của
thành phố. Dấu ấn ‘khủng bố’ đã được đóng vĩnh viễn vào tâm hồn của con
tôi và bạn cháu từ ngày hôm nay. Tôi đã tưởng chỉ đời mình mới bị dấu tích
chiến tranh hằn sâu trong ký ức. Ai ngờ hôm nay, chính con mình lại phải
chứng kiến hậu quả của ‘khủng bố’ ở giữa một thành phố đã sống thanh
bình hơn 200 năm qua.

“Tôi gọi bạn tôi, người có cửa tiệm tạp hóa ở Phố Cổ Ý. Bạn cho biết có
thêm vụ nổ nữa ở thư viện JFK.

“ ‘Boston đại nạn rồi ông ơi’, bạn tôi nói với giọng lo lắng.

“Sau này mới biết vụ cháy ở thư viện cố Tổng thống Kennedy bên cạnh Đại
học Massachusetts-Boston không liên quan đến vụ bom khủng bố ngoài
phố.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.