CHÍ PHÈO - Trang 30

Hắn làm như gật đầu. Nhưng cái đầu không động đậy, chỉ có cái mí

mắt là nhích thôi.

- Thì đứng lên.

Nhưng hắn đứng lên làm sao được. Thị quàng tay vào nách hắn, đỡ

cho hắn gượng ngồi. Rồi thị kéo hắn đứng lên. Hắn đu vào cổ thị, hai người
lảo đảo đi về lều.

Không có giường, chỉ có một cái chõng tre. Thị để hắn nằm lên và đi

nhặt nhạnh tất cả những manh chiếu rách đắp lên cho hắn. Hắn hết rên.
Hình như hắn ngủ. Thị cũng lim dim chực ngủ. Nhưng trong nhà nhiều
muỗi quá. Muỗi nhắc cho thị cái áo quên ngoài vườn. Thị ra vườn. Đôi lọ
nhắc cho thị việc đi kín nước, thị mải mốt mặc áo, kín nước, rồi xách đôi lọ
nước đi về nhà.

Trăng chưa lặn, không chừng trời còn khuya. Thị lên giường định ngủ.

Nhưng nhớ lại việc lạ lùng tối qua. Thị cười. Thị thấy không buồn ngủ, và
thị cứ lăn ra lăn vào.

Khi Chí Phèo mở mắt thì trời đã sáng lâu. Mặt trời chắc đã cao, và

nắng bên ngoài chắc là rực rỡ. Cứ nghe chim ríu rít bên ngoài là đủ biết.
Nhưng trong cái lều ẩm thấp vẫn chỉ hơi tờ mờ. Ở đây người ta thấy chiều
lúc xế trưa và gặp đêm thì bên ngoài trời vẫn sáng. Chưa bao giờ Chí Phèo
nhận thấy thế bởi chưa bao giờ hết say.

Nhưng bây giờ thì hắn tỉnh. Hắn bâng khuâng như tỉnh dậy, hắn thấy

miệng đắng, lòng mơ hồ buồn. Người thì bủn rủn, chân tay không buồn
nhấc, hay là đói rượu, hắn hơi rùng mình. Ruột gan lại nôn nao lên một tý.
Hắn sợ rượu cũng như những người ốm sợ cơm. Tiếng chim hót ngoài kia
vui vẻ quá! Có tiếng cười nói của những người đi chợ. Anh thuyền chài gõ
mái chèo đuổi cá.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.