CHỈ THUỘC VỀ ANH - Trang 34

Suốt cuộc đời nàng, anh là một điều cấm kỵ, và nàng bị hút vào anh như

thiêu thân lao vào ánh đèn. Nàng đã là một cô gái luôn khát khao được tự
do, và tất cả những gì anh phải làm là ngoắc tay gọi nàng và chỉ thốt ra bốn
từ một cách dứt khoát. Bốn từ khiêu khích từ đôi môi hư hỏng của anh.
"Lại đây, thỏ hoang," anh nói, và sâu thẳm trong linh hồn nàng đã trả lời
vâng. Như thể anh đã nhìn thấu tận tâm can, xuyên qua lớp vỏ bên ngoài,
để nhận ra một Delaney đích thực. Nàng khi đó mười tám tuổi và còn rất
ngây thơ. Nàng chưa bao giờ được tự do dang đôi cánh của mình, và Nick
giống như một đợt ô xy trong lành ngấm thẳng vào tâm trí của nàng. Nhưng
nàng đã phải trả giá cho điều đó.

"Bọn chúng không được ngoan như Clark và Clara lúc trước," nàng tiếp

tục, bỏ qua sự im lặng đầy vẻ dọa dẫm của anh.

Cuối cùng anh cũng lên tiếng, nhưng không phải những điều nàng hình

dung. "Em đã làm gì mái tóc của mình vậy?"

Nàng chạm ngón tay lên những lọn tóc màu đỏ gợn sóng mềm mại. "Tôi

thích như vậy."

"Màu vàng sẽ khiến em đẹp hơn."

Delaney buông tay, và nhìn xuống lũ chó dưới chân Nick. "Tôi có hỏi ý

kiến của anh đâu."

"Em nên hỏi.

Nàng thật sự thích mái tóc của mình, nhưng ngay cả khi không thích,

nàng cũng không muốn tự trách mình. "Anh làm gì ở đây vậy?" nàng hỏi
khi cúi người về phía trước và đóng dây buộc vào vòng cổ con Duke.
"Cướp bóc à?"

"Không." Anh đu đưa gót chân. "Anh không bao giờ cưỡng đoạt gì vào

ngày Chủ nhật. Em sẽ an toàn."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.