CHÍ TÔN ĐÀO PHI - Trang 946

“Ngươi muốn tự mình nói? Hay là muốn chúng ta dùng phương pháp

để cho ngươi nói ra?” Thương Diễm Túc ngồi xổm trước mặt hắn, vẻ mặt
cười yếu ớt hỏi.

Nam tử kia nuốt nuốt nước miếng trong cổ họng, trong mắt khó nén sợ

hãi, nhưng hắn vẫn cố nói: “Cái gì mà nói hay không? Ta hoàn toàn không
biết ngươi đang nói cái gì!”

“Không biết?” Thương Diễm Túc trong mắt hàn quang chợt lóe, càng

tiến sát đến người nọ thêm vài phần, nói, “Tự ngươi phải hiểu rồi mới đúng
chứ, quả nhiên là không biết ta đang nói cái gì sao?”

“Hừ!”

Lãnh Thanh Nghiên ngồi ở bên cạnh, cũng không mở miệng nói gì,

chỉ chống má nhìn Thương Diễm Túc, khóe miệng mang theo một tia nhợt
nhạt ý cười, dường như là cảm ứng được cái gì đó, quay đầu đem tầm mắt
chuyển đến phía cầu thang.

Từ nơi đó truyền đến tiếng bước chân, hẳn là có người đang đi lên lầu,

Thương Diễm Túc xốc nam tử kia lên khỏi sàn, không biết là đang trao đổi
cái gì, chỉ là sắc mặt nam tử kia càng ngày càng tái nhợt, nhìn về phía
Thương Diễm Túc ánh mắt lại tràn ngập kinh hãi.

“Ực!”

Ngay khi hắn sắp nhịn không được mà muốn nói ra cái gì đó, từ phía

cầu thang kia đột nhiên xuất hiện ba vị công tử trẻ tuổi đại khái khoảng hai
mươi tuổi, hình như là bạn tốt, lại mơ hồ như vị công tử đứng ở giữ kia là
cầm đầu.

Nhìn thấy ba người này, nam tử kia giống như là được ăn thuốc an

thần, đột nhiên đem những lời chuẩn bị nói ra nuốt trở lại trong mồm, sau

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.