CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 100

đồng ý." Đường đường là một Thái hậu cao quý, thế nhưng giờ đây vị Thái
hậu cao quý đó lại đang cầu xin nàng. Khiến Phượng Dạ Hi không khỏi có
chút cảm động.

"Người cứ nói đi ạ!"

"Xin con, hãy chuyển đến sống với Thần nhi."

Nàng có chút không thích ứng kịp rồi...

"Ý người là... Dọn vào cung sống ư?"

Thái hậu lắc đầu: "Không phải! Ta sẽ nói Hựu nhi ban cho Thần nhi

một phủ đệ ở ngoài cung. Tới lúc đó, con và nó sẽ cùng nhau sống ở đó.
Chỉ mong con có thể chăm sóc cho nó..."

"Điều này không được đâu thưa Thái hậu." Nàng lập tức từ chối: "Tại

sao cứ nhất định là thần thiếp? Ta đâu có uy lực gì lớn đến mức có thể
khiến người hạ mình cầu xin như vậy chứ? Hơn nữa, thần thiếp cũng không
thể chăm sóc tốt cho Vương gia được đâu."

Vừa dứt lời, nàng liền cảm thấy bàn tay truyền đến đau đớn, thì ra

Thái hậu đã nắm tay nàng chặt hơn nữa: "Không đâu, con có đủ tất cả mọi
điều tốt để chăm sóc tốt cho Thần nhi. Ngoài con ra, nó sẽ không để nữ
nhân nào khác tới gần đâu."

"Tại sao?"

"Vì rất đơn giản... Nó coi con là nương tử của mình!"

Thái hậu vừa dứt lời, Phượng Dạ Hi liền ngây ngẩng. Nương tử sao?

Có nghĩa là vợ đấy ư? Hắn xem nàng là vợ? Không phải, hắn xem khối
thân thể này là vợ, không phải Phượng Dạ Hi nàng.

Nhưng... Tại sao nàng lại cảm thấy dao động thế kia?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.