CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 115

Nghĩ rồi, nàng lại tiếp tục dúi đầu vào bếp nấu nướng.

Lãnh Diệc Thần vốn đã rất buồn chán, nay lại còn chán hơn. Hơn nữa,

nương tử vì cớ gì không để ý đến hắn a? Hắn thật là thương tâm...

Như nghĩ ra điều gì đó, Lãnh Diệc Thần đứng dậy, đi đến gần Phượng

Dạ Hi, càng lúc càng gần...

"Nương tử."

"A!"

Bất ngờ bị hắn hù dọa, Phượng Dạ Hi sơ suất bị văng nước sôi vào

tay, đôi bàn tay trắng nõn giờ phút này đỏ ửng lên, sưng vù.

"A, nương tử nương tử... Nàng có sao không? Xin lỗi, vi phu không cố

ý đâu!" Lãnh Diệc Thần hoảng hốt, vội vàng cầm lấy đôi bàn tay ngọc của
nàng thổi thổi, vừa thổi vừa không ngừng xin lỗi rối rít.

Phượng Dạ Hi cũng thật sự bất lực với hắn rồi. Nàng đặt tay lên vai

hắn, vỗ vỗ: "Ta không sao, ngài mau buông ta ra trước đi. Thổi như thế
cũng không có tác dụng gì đâu. Phải đi ngâm nước lạnh mới tiêu sưng
được. Hơn nữa cũng không bị hoại tử da."

Tuy không hiểu mấy những lời nàng nói nhưng Lãnh Diệc Thần cũng

nhanh chóng buông nàng ra. Vẻ mặt hắn chùn xuống, phụng phịu, dáng vẻ
vô cùng hối lỗi, nhưng lại không biết nên làm gì cả.

Phượng Dạ Hi lắc đầu, an ủi hắn mấy câu rồi đi đến hồ nước ngoài

sân, nhẹ nhàng xối nước lên chỗ bị phỏng. Ngay lập tức, dòng nước mát
lạnh khiến nàng dễ chịu vô cùng, tâm tình khó chịu cũng vì đó mà vơi bớt
đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.