CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 260

Nàng tuy không thấy gì, vì có khăn lụa đỏ choàng lên đầu. Nhưng vẫn

có thể cảm nhận được, Lãnh Diệc Thần lúc này đang dìu nàng ngồi xuống
một chiếc đệm. Phượng Dạ Hi chỉ nghe thấy tiếng cười hiền hậu của Thái
hậu, cùng với lời hẹn thề của Lãnh Diệc Thần.

"Ta là Lãnh Diệc Thần. Hôm nay có trời đất chứng giám, tác thành

cho đôi ta, xin được cưới Nam Cung Dạ Hi làm thê tử. Trọn đời trọn kiếp ở
bên nhau, mãi không xa rời. Ta không phụ nàng, nàng không phụ ta. Bất kể
họa phúc, mãi mãi bên nhau, răng long đầu bạc. Nguyện vì nàng mà che
chở, bảo bọc."

Nghe Lãnh Diệc Thần nói xong, Phượng Dạ Hi cũng thầm ngạc nhiên.

Không phải hắn rất ngốc sao? Sao có thể nói ra được những lời như thế?

Không chỉ có nàng, mà tất cả những người có mặt ở đây, kể cả phụ

thân và ca ca của nàng đều rất ngạc nhiên. Tất cả mọi người đều nghĩ...
Không lẽ ngốc Vương đã hết ngốc thật rồi.

Nhưng ngay lập tức, bọn họ đều bác bỏ suy nghĩ này. Vì nụ cười trên

gương mặt Thái hậu càng ngày càng rõ hơn. Còn Lan Lăng Vương thì đang
nắm tay nương tử của mình, cười ngây ngô như một đứa trẻ. Vì vậy bọn họ
chắc chắn, những lời vừa rồi là do Thái hậu bày ra để hắn nói, chứ ngốc
Vương không thể nào tự nói như vậy được.

"Nương tử, sao nàng còn không mau nói?"

Nghe được chất giọng trẻ con quen thuộc. Phượng Dạ Hi mới thở

phào. Cũng đoán ra được, phần lớn chuyện này là do Thái hậu chỉ cho hắn.

"Ta là Nam Cung Dạ Hi, hôm nay có trời đất chứng giám, tác thành

cho đôi ta, xin được trở thành thê tử của Lãnh Diệc Thần. Trọn đời trọn
kiếp ở bên nhau, mãi không xa rời. Ta không phụ chàng, chàng không phụ
ta. Bất kể họa phúc, mãi mãi bên nhau, răng long đầu bạc."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.