CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 273

Mà Lãnh Diệc Thần cũng không bận tâm đến những lời nàng nói. Hắn

cởi phăng ra chiếc yếm đỏ cuối cùng, khiến cả thân trên của nàng chẳng
còn lại gì cả.

Trong mông lung, nàng cảm nhận đôi mắt nóng rực của hắn. Đôi mắt

đó chất đầy dục vọng đối với nàng. Một đôi mắt mà tên ngốc nhà nàng sẽ
không bao giờ có được.

Đôi gò bồng cao ngất, mềm mại rất nhanh bị Lãnh Diệc Thần nắm lấy.

Dường như hắn coi đây là vật tốt nhất thế gian, hết chạm vào, rồi lại bóp
nắn. Chơi chán những trò nhẹ nhàng, hắn lại lấy ngón tay chạm vào nụ hoa
hồng nhuận. Lại cảm thấy cực ưng ý, liền làm đủ trò với nó, ngón tay lành
lạnh thon dài như một nhạc sĩ, không ngừng gảy lên gảy xuống nụ hoa
hồng.

Khoái cảm đến quá đột ngột, khiến Phượng Dạ Hi không tự chủ được

khẽ: "Ưm..." lên một tiếng. Đây là lần đầu tiên nàng gặp phải chuyện này.
Liền vô thức ưỡn người lên, đẩy nụ hoa vào trong tay hắn.

Tiếng rên này của nàng đã hoàn toàn kích thích được Lãnh Diệc Thần.

Còn cả hành động mời gọi của nàng nữa. Hắn liền bị dục vọng che mắt.
Tàn bạo cúi xuống ngậm lấy một đầu nhũ hoa, không ngừng liếm nó. Mà
một tay còn lại cũng không rảnh, liền đặt qua bên còn lại, gảy nó như gảy
đàn.

"Aaa... Dừng lại... Mau dừng lại."

Nhưng Lãnh Diệc Thần nào có nghe thấy đâu. Hắn chỉ chú tâm vào

làm việc của mình. Trong đầu chỉ có một ý nghĩ, đây là nữ nhân của mình,
cũng là con gái của kẻ thù mình. Cho nên hắn có thể làm gì nàng tuỳ thích.

Phượng Dạ Hi chỉ cảm thấy đầu óc mình như muốn nổ tung. Trên

ngực nàng, có một nam nhân đang không ngừng ngặm cắn bầu ngực trắng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.