CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 293

của một sát thủ, nàng có thể chắc chắn rằng, ả Nhu phi này tuyệt không đơn
giản.

"Hoàng đệ. Mặc dù là ta rất yêu thương đệ. Nhưng đệ cũng không

được vu khống cho Lan nhi như vậy."

"Hoàng thượng, thứ cho ta vô lễ được nói. Ngài đây là đang trách

Vương gia sao? Vương gia là đệ đệ ruột của ngài, ngài đã không bênh
chàng thì thôi. Cớ sao lại trách chàng? Hơn nữa... Chắc hẳn ngài cũng biết
là Vương gia rất ngốc. Những lời chàng nói... Há có thể là thật sao? Ngài
trách chàng như vậy, người đời sẽ nói gì về ngài."

Nhu phi thấy chuyện quá lớn, lại có liên quan đến mình. Không khỏi

có chút sợ hãi, nắm lấy tay áo Lãnh Thiên Hựu khuyên can: "Hoàng thượng
ngài đừng nóng. Thiếp thân không sao. Vương gia chắc chỉ là đang nói đùa
mà thôi. Ngài đừng giận ngài ấy, kẻo lại huynh đệ bất hoà."

Nghe vậy, Lãnh Thiên Hựu hết nhìn Nhu phi, rồi lại nhìn sang nàng và

Lãnh Diệc Thần đang ăn kẹo. Gã thở dài: "Thôi, dù sao chuyện cũng không
có gì lớn. Nàng vào trong trước đi." Sau khi Nhu phi gật đầu đi vào trong,
gã mới đi đến cạnh Lãnh Diệc Thần, xoa xoa đầu hắn: "Thần Thần ngoan
nào, cho ca ca xin lỗi được không. Sau này sẽ không làm như thế với Thần
Thần nữa." Lãnh Thiên Hựu cười rất nhẹ nhàng, như thể gã đang trở về
thời ấu thơ vậy.

Mà Lãnh Diệc Thần thấy vậy cũng cười cười, nắm lấy tay Lãnh Thiên

Hựu: "Thần Thần biết ca ca rất thương Thần Thần mà. Chỉ đứng sau nương
tử thôi."

Lãnh Thiên Hựu nghe vậy cười phì. Lại nhìn sang nàng với một ánh

mắt đầy thâm ý. Hại nàng đỏ mặt không thôi. Liền quay sang cốc đầu Lãnh
Diệc Thần: "Chàng đó, khi không rảnh rỗi lại kéo ta đến hậu cung. Đòi gặp
cho bằng được Hoàng thượng. Chàng muốn nói gì với ngài à?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.