CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 294

"Đúng a!" Lãnh Diệc Thần chớp chớp đôi mắt cún con, nhìn nàng: "Ta

có chuyện quan trọng cần nói với Hoàng huynh thôi."

"Chuyện gì đệ cứ nói. Ta sẽ đáp ứng tất cả."

Phượng Dạ Hi đưa mắt khẽ liếc Lãnh Thiên Hựu một cái, quả nhiên là

gần vua như gần cọp. Mới lúc nãy còn dữ dằn như thế, vậy mà bây giờ lại
hiền như cục bột. Không biết gã đang diễn trò hay làm gì nữa.

Lãnh Thiên Hựu đỡ Lãnh Diệc Thần đứng lên, hắn nói: "Đệ chỉ muốn

đến tạm biệt huynh một tiếng trước khi đi Giang Nam thôi."

"Giang Nam? Đệ đi Giang Nam làm gì?"

Nghe hỏi vậy, Lãnh Diệc Thần lại nhìn qua nàng: "Là nương tử muốn

đi. Cho nên ta liền đi với nàng ấy."

Phượng Dạ Hi nhíu mày, lập tức nói: "Vương gia, có lẽ ở đây đã có

hiểu lầm gì rồi. Chính chàng tự đòi đi mà. Sao giờ lại đổ qua cho ta rồi?"

"Chính nương tử đòi đi mà!" Hắn rơm rớm nước mắt: "Chính nàng đòi

đi."

Lãnh Thiên Hựu thấy cảnh tượng này liền cười: "Thôi được rồi. Hai

người ai đòi đi cũng được. Quan trọng là khi nào xuất phát?"

"Hồi Hoàng thượng, dự định là ba ngày sau ạ." Nàng nói thay cho

Lãnh Diệc Thần.

"Được rồi." Lãnh Thiên Hựu gật đầu: "Trẫm sẽ cho người chuẩn bị

chu đáo. Để đảm bảo cho hai người đến nơi an toàn."

"Đa tạ ý tốt của Hoàng thượng. Nhưng dù vậy đi nữa, ta và Vương gia

cũng đã quyết sẽ nguỵ trang thành dân thường. Đi đến đó một cách thầm
lặng. Cũng là để khảo sát dân tình nơi đó." Chẳng biết sao ý nghĩ này đột

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.