CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 416

"Ngươi mau đi ra ngoài cho ta!" Phượng Dạ Hi hét ầm lên.

Hắn cười tà mị: "Cũng đâu phải là chưa thấy đâu, ta còn thấy nhiều

hơn nữa kìa..."

"Hừ!" Phượng Dạ Hi khinh bỉ: "Đúng thật là quân khốn nạn, không

biết liêm sỉ. Giết phu quân của ta rồi còn tự tiện nói năng như thế với ta.
Thân là Lan Lăng Vương của Nam Nhạc quốc lại giả chết để đi làm quốc
sư cho Nguỵ quốc. Bây giờ Nam Nhạc rất loạn, mục đích của ngươi là gì
đây?"

Hắn cười lạnh, thấy nàng như vậy liền bỏ đi thái độ bỡn cợn lúc nãy:

"Mục đích của ta ư? Ta tưởng nàng đã biết rồi chứ! Thông minh như nàng,
sớm nên đoán ra rồi mới phải."

"Đúng là ta đã đoán ra, nhưng vẫn là muốn nghe từ miệng ngươi nói

ra." Nàng quật cường đáp: "Ta cũng biết bây giờ không như lúc trước nữa.
Ngươi giết phu quân của ta, hãm hại Nam Nhạc quốc, khiến ca ca ta mất
tích, phụ thân phải bỏ trốn. Hừ, ta thật không hiểu. Nếu ngươi đã tàn nhẫn
như vậy sao không giết luôn ta đi? Còn cùng ta chung sống mấy ngày ở
Giang Nam để làm gì? Lúc đó ta cứ tưởng ngươi dịu dàng thế nào, ai ngờ
đâu chỉ là một tên nguỵ quân tử."

Lời này của nàng thật sự đã khiến Lãnh Diệc Thân tức giận, hắn dùng

lực nắm cằm của nàng, sức lực rất lớn, làm chiếc cằm xinh đẹp đỏ lên:
"Đừng tưởng ta nhân nhượng rồi làm tới. Bây giờ không giống như lúc
trước nữa, ta có thể giết nàng bất cứ lúc nào!"

Phượng Dạ Hi khinh bỉ liếc nhìn hắn: "Ngươi cho rằng ta sẽ sợ sao?

Nguỵ quân tử! Thật buồn cho ta lúc đầu đã nghĩ ngươi là người tốt."

Bàn tay hắn giơ lên cao, chuẩn bị hạ xuống với lực đạo cực mạnh. Thế

nhưng đã bị lời nói của Phượng Dạ Hi chặn lại.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.