CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 470

ngang qua Linh Nhiên, hắn liền phân phó cho Mộc: "Đem nó nhốt vào
ngục tối. Tạm phế võ công đi, sau này còn có việc dùng!"

"Vâng thưa giáo chủ!"

"Phân phó xuống dưới, từ giờ đến sáng mai không được ai làm phiền

ta. Nếu có ai dám bén mảng đến Lữ Hà cung, giết không cần tiếc!"

Kim và Mộc nhìn nhau gật đầu, thầm cảm thán cho số phận của Nam

Cung tiểu thư, à không, phải gọi là Hoàng hậu nương nương mới đúng.
Giáo chủ hiện tại đang rất tức giận, khẳng định Hoàng hậu lần này thảm
rồi.

Vừa vào đến phòng, Lãnh Diệc Thần liền đóng cửa lại. Mạnh bạo đem

nàng ném lên giường, sau đó nằm đè lên người nàng.

"Nói mau! Nàng với Phong Hồn có quan hệ gì? Tại sao y lại chạm vào

người nàng thân mật như vậy? Hơn nữa nàng cũng không phản khán, có
phải yêu y rồi không, muốn cùng ý bỏ trốn chứ gì? Ta nói cho nàng biết đó
là điều không thể. Nàng là của ta, mãi mãi là của ta!" Hắn nói xong điên
cuồng ôm lấy nàng, hôn lên đôi môi đỏ mộng đã có chút tái mét vì hoảng
sợ.

Phượng Dạ Hi run run, nước mắt như chực chờ rơi ra. Chưa bao giờ

nàng thấy Lãnh Diệc Thần hung dữ như vậy nên có chút hoảng sợ. Nghe
hắn nói như vậy nàng cũng không có gì để nói. Vì căn bản là nàng không
sai, sao lại phải hướng hắn giải thích chứ?

Nàng nằm nghiêng đầu sang một bên, cự tuyệt nụ hôn đang điên

cuồng của hắn.

Lãnh Diệc Thần như nổi điên lên, bàn tay đặt lên cổ của nàng. Thấy

nàng im lặng khóc mà không nói gì, hắn càng tức giận hơn nữa: "Sao hả,
không nói gì có phải là thừa nhận rồi không? Ta nói đúng quá chứ gì? Một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.