CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 503

"Ta không đi! Có thể chết ở nơi này cũng tốt!" Chết cùng đứa con

chưa ra đời của mình, chết để thoát khỏi tay ác ma. Nàng rất sẵn lòng.

Lãnh Diệc Thần nóng nảy, vừa thúc giục Nguỵ Lương Khả vừa giục

nàng.

Thế nhưng đúng như lời Phượng Dạ Hi nói... Quả thật không kịp nữa

rồi!

Khách khứa đã được Lãnh Diệc Thần đẩy đi hết. Đại điện rộng lớn chỉ

còn lại hắn, nàng và Nguỵ Lương Khả. Ngoài ra còn có hơn mấy chục hắc
y nhân và ba tên cầm đầu của đám hắc y nhân đó... Ba người cầm đầu này
cũng không phải ai xa lạ, không, phải nói là vô cùng quen thuộc mới đúng!

"Xem ra đúng như trẫm đoán. Hoàng huynh và mẫu phi lại có ý định

muốn soán ngôi của trẫm." Lãnh Diệc Thần nhìn Trương công công, Thái
hậu và Lãnh Thiên Hựu, cười mỉa mai. Tất cả mọi chuyện với nằm trong
tầm tay hắn.

Thái hậu nhìn Lãnh Diệc Thần với ánh mắt căm thù xen lẫn tức giận:

"Ngai vàng này Hựu nhi đã ngồi được tám năm, cai trị Nam Nhạc vốn rất
thịnh vượn. Ngươi trở về tạo phản khiến cho dân chúng lầm than. Thật
đúng là cùng với tiện như Mộc Lâm Ngọc chung một giuộc. Mẹ nào con
nấy mà. Nếu Mộc Lâm Ngọc không xuất hiện thì ngôi vị Hoàng hậu kia đã
là của ta." Ánh mắt bà loé lên vẻ hận thù sâu đậm, nhớ lại những gì mà tiên
hoàng đối xử với mình khi tiện nhân kia chết. Bà thật hận đến thấu xương,
bây giờ lại đến nhi tử của tiện nhân đó hãm hại hai mẹ con bà.

"Ăn nói hàm hồ! Trẫm thân là Thái tử trước kia, lại là con của chính

thất. Lên làm Hoàng thượng thì có gì sai? Trẫm khi xưa giết hàng vạn quân
địch, lập bao nhiêu chiến công khiến phụ hoàng hài lòng, triều thần cũng
nhất quyết chọn trẫm làm Hoàng thượng đời tiếp theo. Hoàng huynh tuy có
xuất sắc, thế nhưng chung quy vẫn là đồ bỏ đi đối với trẫm. Hoàng huynh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.