CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 569

đẹp. Là nhi nữ bảo bối của lão, khi mẫu thân nó bỏ đi cũng chỉ để lại một
mình Hi nhi, cho nên lão rất yêu chiều con bé. Từng bước từng bước nhìn
nó trưởng thành. Rồi lại bị quyền lực chi phối, chính tay lão đẩy con bé vào
vòng tranh đấu hoàng quyền. Đã đi đến bước đường này, đương nhiên sẽ
không còn lối thoát. Huống chi Lãnh Diệc Thần cũng sẽ không để con bé
cứu lão. Nam Cung Trần nhận ra... Hắn ta rất yêu Hi nhi, tuy độc ác mưu
mô nhưng sẽ bảo hộ tốt cho con bé. Thế nhưng... Lão không thể để Hi nhi
yêu hắn được.

Đột nhiên, Lãnh Diệc Thần đứng lên, ôm cả Phượng Dạ Hi vào lòng,

di chuyển đến chỗ Nam Cung Trần.

"Hoàng hậu bảo bối của trẫm, nếu như nàng đã muốn gặp lão ta như

vậy thì trẫm sẽ đáp ứng nàng. Trẫm sẽ để nàng chiêm ngưỡng màn hay nhất
của buổi lễ. À, quên nói cho nàng biết, thật ra trẫm rất thích máu!"

Phượng Dạ Hi nhìn ánh mắt hoảng sợ nhìn hắn, sắc mắt trong nháy

mắt tái nhợt, nước mắt như chuỗi trẫn châu vì quá sợ hãi nên bị ngắt đoạn.

"Nàng đang hỏi trẫm muốn làm gì sao?" Lãnh Diệc Thần như có thuật

đọc tâm, giọng nói trầm trầm hỏi nàng: "Trẫm muốn... Kết liễu ân oán của
đời trước và đời này!"

Không được! Phượng Dạ Hi gần như là lết đến ôm lấy hai chân hắn,

ngước ánh mắt cầu xin nhìn hắn. Vì nàng biết, bây giờ có sử dụng chiếc
nhẫn cũng vô dụng, võ công hắn quá cao cường, chỉ cần một nốt nhạc liền
tránh được. Không còn cách nào khác phải cầu xin!

"Hi nhi, con mau đứng lên đi! Lần này phụ thân chết đi cũng là số

mệnh của trời. Lúc còn trẻ phụ thân đã gây ra quá nhiều tội ác, chết là điều
không thể tránh được!" Khoé môi Nam Cung Trần tràn ra một ít máu, chảy
dọc xuống cổ, trong rất ghê tợn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.