CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 571

"Lão già rồi nên cũng không có mong ước gì cao sa. Chỉ mong ngươi

có thể tha chết cho Hạo nhi, buông tha cho Hi nhi, để con bé tự do!"

"Tha chết cho Nam Cung Hạo thì có thể, bởi dù sao hắn cũng là cốt

nhục của phụ hoàng, là hoàng huynh của trẫm. Nhưng..." Hắn nhìn sang
Phượng Dạ Hi: "Buông tha cho nàng là không thể, vì nàng đã mang thai hài
tử của trẫm. Nếu trẫm để nàng rời khỏi cung thì sẽ có biết bao nhiêu người
muốn hành thích nàng?"

Nam Cung Trần thở dài: "Vậy thì hãy để lão dặn dò hai đứa nó những

điều cuối cùng. Đây là mong ước của lão, cũng là của mẫu thân Hi nhi."

Lãnh Diệc Thần gật đầu.

Lão nhìn Phượng Dạ Hi, cười trìu mến: "Hi nhi, vừa sinh con ra thì

mẫu thân con đã mất. Một tay phụ thân nuôi lớn con, còn có Hạo nhi bầu
bạn cùng. Con từ nhỏ đã sợ lạnh, mỗi khi trời chuyển sang đông liền ở
trong phòng cả ngày không ra ngoài. Cho nên khi ta đi rồi sẽ không ai thật
tâm lo lắng cho con nữa. Vào những ngày lạnh hãy cố giữ ấm, khi đi dạo
chơi cũng phải cẩn thận đừng để vấp ngã, vì con là một đứa hậu đậu. Nhớ
ăn uống đầy đủ, từ nhỏ con đã kén ăn, điều này làm phụ thân vô cùng lo
lắng. Khi bệnh thì phải uống thuốc nghe không. Dù có bị ức hiếp thì cũng
phải cố nhịn rồi tìm cơ hội trả thù. Phụ thân không thể ở bên con, cho nên
không giúp và an ủi con được nữa. Sinh hài tử ra thì nhớ chăm sóc cháu ta
cho cẩn thận, nó mà có chuyện gì thì ta sẽ không yên lòng an nghỉ đâu đấy.
Còn có... Mỗi năm vào ngày giỗ và tết nguyên tiêu hãy đốt giấy tiền vàng
bạc xuống cho ta, nếu được thì viết một vài bước thư nữa, người ta nói dưới
địa phủ rất tối, rất cô đơn, không có con cùng Hạo nhi đồng hành ta sẽ buồn
lắm."

Phượng Dạ Hi chỉ có thể bất lực nghe Nam Cung Trần trăn trối những

lời cuối cùng. Thế nhưng nàng đau lòng nhận ra... Những lời này của lão

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.