CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 585

chăm sóc, lo lắng cho nàng từng ly từng tí nữa. Khác hẳn với Lãnh Diệc
Thần ngốc nghếch. Khiến nàng không khỏi sinh cảm giác thầm thương
trộm nhớ. Nhưng điều đó khiến nàng bị loạn, đối với tên ngốc là yêu
thương, đối với tên lạnh lùng lại là thầm thương trộm nhớ ư? Từ lúc nào
nàng là bắt cá hai tay thế này?

Chuyện này quá rối rắm khiến nàng không muốn nghĩ nữa, liền tìm

cách gạt nó sang một bên. Chỉ là đến lúc Lãnh Diệc Thần không đến thăm
nàng trong một khoảng thời gian dài thì đáy lòng không tránh khỏi có
chút... Hình như là nhớ!

Linh Nhiên nhìn thấy bộ mặt buồn bã của nàng liền bỉu môi: "Nương

nương người đừng buồn nữa. Chẳng phải vẫn còn muội và tiểu hài tử ở bên
cạnh người sao?"

Nàng chỉ cười cười, không nói gì. Tay lặng lẽ sờ vào chiếc bụng hơi

gồ lên của mình. Tiểu hài tử đã gần bốn tháng rồi, có lẽ sau khi sinh ra thì
sẽ trở thành Thái tử đương triều... Nhưng nàng không muốn con mình lớn
lên trong cái lồng son này, không muốn nó đi theo con đường chông gai của
chàng ấy. Càng không muốn cùng nó lớn lên ở đây!

"Linh Nhiên, muội sẽ cùng ta đi khỏi nơi đây chứ?"

Linh Nhiên nghe vậy khẽ kinh ngạc, nhưng dường như cũng đã biết

trước được chuyện này, cung kính đáp: "Nơi nào có nương nương, nơi đó
có Linh Nhiên! Muội nguyện dùng một đời của mình để trung thành với
nương nương!" Linh Nhiên nắm chặt hai lòng bàn tay khiến nó ươn ướt mồ
hôi vì hồi hộp, bạo gan hỏi: "Nhưng nương nương định đi đâu mới được?"

Nàng cười, nhẹ nhàng đáp: "Nơi nào cũng được, miễn là nơi đó không

có Lãnh Diệc Thần, không có hoàng quyền tranh đấu thì nơi đó sẽ là chốn
dừng chân của ta!" Nàng cười ngày càng đậm, nhưng khoé mắt lại chẳng
mang chút tiếu ý nào: "Hoặc là cũng có thể... Biến mất trên thế gian này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.