CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 610

phủi đi cát bụi dính trên váy áo. Bóng lưng thẳng tắp, mà lúc này trăng tròn
đã lộ diện khỏi những đám mây, ánh trăng mờ ảo càng tôn lên sự xinh đẹp
và tuyệt tình của nàng.

Phượng Dạ Hi cầm lấy tay Linh Nhiên, nàng tháo chiếc nhẫn đeo trên

ngón tay ra trao cho muội ấy.

"Linh Nhiên, ta muốn muội rời đi ngay bây giờ. Đây là chiếc nhẫn gia

bảo của ta, nó rất quan trọng, hãy thay ta bảo hộ nó." Nàng đeo vào ngón
tay của Linh Nhiên: "Chờ đến ngày gặp lại thì đưa nó cho ta."

"Muội sẽ không..."

"Đây là mệnh lệnh!" Ánh mắt nàng quyết tâm vô cùng, nhìn chằm

chằm vào Linh Nhiên khiến muội ấy bất giác cứng đờ người: "Muội phải
thoát khỏi nơi này an toàn."

Thanh âm tràn đầy sự lạnh lùng cùng quyết đoán, đây là khí chất của

bậc mẫu nghi thiên hạ. Lời một khi đã nói ra thì sẽ có tính thuyết phục rất
cao, khiến người khác không thể không nghe theo.

"Đi đi! Bảo hộ Tuyết Ngân giúp ta."

Cầm chắc chiếc nhẫn trong tay, hốc mắt muội ấy đã sớm tràn đầy nước

mắt. Ôm chằm lấy Phượng Dạ Hi, luyến tiếc rời xa.

"Muội biết rồi! Nhất định, muội nhất định sẽ bảo hộ tốt cho Tuyết

Ngân. Chờ ngày đoàn tụ với nương nương." Linh Nhiên khóc rất nhiều,
nước mắt rơi ướt đẫm cả gương mặt: "Nương nương nhất định phải sống
tốt!"

"Ta còn chưa cho phép, ai dám rời đi?"

"Nếu ngươi dám ngăn cản muội ấy ta sẽ nhảy xuống vực."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.