CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 673

Để thốt ra được lời này, Phượng Dạ Hi đã phải hạ quyết tâm rất lớn.

Cũng chính từ giây phút này, cuộc đời nàng sẽ trở lại quỹ đạo ban đầu.
Những bí ẩn về thân phận và trí nhớ trước đây, cả cảm xúc kì lạ này nữa...
Tất cả đều sẽ được giải đáp.

Cũng như bao ngày, sau khi sát trùng và băng bó, chữa trị vết thương

cho những binh sĩ kia, Phượng Dạ Hi liền trở về lều của mình.

Thời gian trôi qua thật nhanh, chẳng mấy chốc nàng đã ở đây tròn ba

tháng. Ngự Thiên Đế cũng trong khoảng thời gian này mà đã chiếm được
bảy nước ở Thiên Trường đại lục, trừ đi Nam Nhạc quốc thì chỉ còn hai
quốc gia mà thôi.

Cảm giác được cứu chữa cho những sinh mạng đang hấp hối rất tuyệt

vời. Nàng cảm thấy nhẹ nhàng và thanh thản biết bao, đây quả là một
nhiệm vụ thiêng liêng mà thượng đế đã giao cho nàng.

Nhưng trong ba tháng nàng ở đây, loại cảm xúc kì lạ đó vẫn chưa vơi

đi được phần nào. Nhất là mỗi khi có ai đó nhắc về Ngự Thiên Đế, nàng
đều cảm thấy lòng bồi hồi vô cùng.

Phơi xong chiếc áo cuối cùng, nàng đi vào lều, định bụng sẽ có một

giấc ngủ trưa thư giãn.

Thế nhưng mọi chuyện không đơn giản như thế. Chưa kịp để chiếc

giường ấm lên thì hai thân ảnh nhỏ nhắn từ bên ngoài chạy vào. Phượng Dạ
Hi lờ mờ cảm thấy nhi tử của mình là người tiến lên trước.

"Mẫu thân, mẫu thân mau dậy đi. Hôm nay là trung thu đó nha. Mọi

năm mẫu thân đều là bánh trung thu cho Quân nhi và mọi người ở Tiêu Dao
cung ăn, hương vị đó quả thật không thể quên được. Năm nay không có
Hồn thúc thúc và Nguyên, Minh, Lôi hộ vệ. Vậy mẫu thân cũng phải làm
cho Quân nhi và Du mập ăn chứ."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.