CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 700

Sắc mặt Nạp Lan Tư Du tái nhợt, miệng lắp bắp không run rẩy: "Ta

mới không cần chơi với thứ gớm ghiếc đó. Ngươi thích thì tự mà chơi một
mình đi." Tiểu cô nương khóc lớn: "Quân Quân là đồ khác người, suốt ngày
chỉ chơi với động vật. Hết hổ rồi lại xà. Ta ghét ngươi." Ba chân bốn cẳng
đều vắt lên cổ chạy vụt đi mất.

Phượng Đằng Quân mỉm cười nhìn bóng dáng nhỏ nhắn đã đi xa. Cậu

biết rất rõ, tiểu cô nương đó là cực kì sợ xà nha.

Vụt một cái, gương mặt đáng yêu ngây thơ liền thay bằng vẻ trầm tĩnh

không nên có của một hài tử bốn tuổi. Cậu ngẩng đầu nhìn lên cái cây ở
gần đó, cất giọng.

"Người còn định núp ở trên đó đến bao giờ nữa?"

Bóng đen trên cây liền nhảy xuống, mỉm cười nhìn nhi tử của mình:

"Phụ thân không ngờ rằng con ngoài vẻ ngoài giống phụ thân như đúc thì
còn có hai nhân cách không khác gì ta. Thật sự là làm phụ thân kinh hỉ đó,
Tiểu Quân nhi à. Đều đã doạ tiểu cô nương đáng yêu chạy đi mất rồi."

Phượng Đằng Quân phất phất tay: "Phụ thân à, người sai rồi. Quân nhi

không phải có hai nhân cách giống người, mà phải gọi là tính cách thất
thường mới đúng."

Lãnh Diệc Thần híp mắt nhìn nhi tử của mình. Kể từ khi biết đến sự

tồn tại của cậu, hắn đã vui mừng vô cùng. Nhất là khi thấy được dung mạo
y hệt mình kia, Lãnh Diệc Thần hắn càng thêm thương yêu cậu hơn. Đôi
mắt hoàn toàn là giống nàng, cuống hút hắn thật sâu. Hơn nữa lại vô cùng
thông minh, tinh thông văn võ. Chỉ mỗi tội là còn quá nhỏ. Quân nhi à, con
thật sự đã làm phụ thân tự hào đấy.

"Có phải con nên đổi từ họ Phượng sang họ Lãnh rồi không?" Là nhi

tử của Lãnh Diệc Thần hắn, còn là Thái tử tương lai sao lại có thể theo họ
mẫu thân được chứ. Mặc dù hắn không hiểu tại sao nàng lại lấy họ Phượng,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.