CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 722

Phượng Dạ Hi thấy vậy thở dài, quay vào bên trong lều dọn dẹp chỗ ở.

Thầm nghĩ không biết tiểu nghịch ngợm nhà nàng sẽ lại gây thêm rắc rối gì
nữa đây.

Mà bên này, sau khi Phượng Đằng Quân dụ được mẫu thân mình về

lều thì lại chạy sang chỗ Lãnh Diệc Thần đang đốn củi. Bàn tay nhỏ nhắn
giơ lên ngón cái mũm mĩm, gương mặt tươi cười nói: "Phụ thân yên tâm rồi
nhé, đã có con giúp đỡ, nhất định người sẽ có thể ra oai với mẫu thân."

Đúng vậy, cậu đây là đang giúp cho đoạn tình duyên của phu thê hai

người này trở nên tốt đẹp hơn nha. Đầu tiên, cậu lợi dụng quyền chức của
phụ thân, nói với người rằng hãy sai người đem hết củi ở quân doanh phía
sau đi. Sau đó lại nhân dịp mỗi sáng người trong quân doanh đều đi tập
luyện hết mà bảo phụ thân đi đốn củi. Vốn dĩ người rất mạnh, nhưng phải
che giấu nó trong thân xác yếu ớt, cho nên lúc này chỉ cần phụ thân có thể
đốn và bổ thật nhiều củi để mẫu thân nấu cơm thì chắc chắn người sẽ rất
kinh ngạc. Ấn tượng của mẫu thân đối với phụ thân cũng sẽ tốt hơn rất
nhiều.

Lãnh Diệc Thần xoa đầu cậu, dáng vẻ quân vương cao ngạo biến đâu

mất hết. Bây giờ chỉ còn lại sự dịu dàng của một phụ thân đối với nhi tử
của mình: "Hay lắm, quả không hổ là nhi tử của ta. Lần này có thể dụ được
mẫu thân con về thì phần lớn công sức đều là của con rồi."

Phượng Đằng Quân vui vẻ đón nhận sự ấm áp từ bàn tay của Lãnh

Diệc Thần. Trong lòng cảm giác hạnh phúc dâng trào, quả nhiên là phụ
thân ruột thịt của mình, rất muốn ở bên người thêm nữa.

Quả nhiên, lúc Phượng Dạ Hi nhìn thấy đống củi được bổ cẩn thận đặt

một bên thì vô cùng ngạc nhiên. Ấn tượng đối với người bổ củi là A Thần
lại tăng vượt bậc. Sau đó nàng đã nấu một bữa vô cùng thịnh soạn. Tiếng
cười vang vọng khắp nơi, mặc dù là mùa đông đang đến nhưng cứ ngỡ là
mùa xuân đã về.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.