CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 784

"Ngươi liếc ta làm gì? Gan lớn quá nhỉ? Có vẻ được chiều chuộng lâu

rồi nên ngươi chưa nếm mùi khổ sở phải không?"

Lần này, nó ngoảnh mặt đi luôn, không thèm nhìn cậu. Toàn thân trắng

muốt to lớn cuộn tròn lại, cứ như một con mèo bự lười biếng.

"Chán quá, chán thật ấy! Ta muốn giúp phụ hoàng một tay nhanh

chóng đưa mẫu hậu về." Dứt lời, mắt cậu đảo quanh một lượt. Như nảy lên
sáng kiến nào đó, cậu đập bàn một cái, hưng phấn nhảy cẩng lên, xoa xoa
đầu Tiểu Bạch: "Có rồi! Nhưng để làm được chuyện này chúng ta phải có
giúp đỡ từ một bang phái hoặc một người có quyền thế."

Cậu gãi gãi đầu, bắt gặp ánh mắt Tiểu Bạch đang nhìn mình, liền vỗ

đầu nó một cái: "Có rồi, đi! Chúng ta đến Tiêu Dao cung, cũng lâu rồi chưa
thăm Hồn thúc thúc cùng Nguyên, Minh, Lôi các thúc ấy." Dứt lời, cậu
ngồi lên lưng Tiểu Bạch, để nó chở mình đi đến Tiêu Dao cung.

Đứng trên cành cây cao vút, gió lạnh cuối thu thổi tạt vào mặt, kết hợp

với cảnh sắc hoang tàn của nơi đây không khỏi khiến Phượng Dạ Hi cảm
thấy rùng mình.

"Nơi đây là..."

Lãnh Diệc Thần không đổi sắc mặt, ánh mắt nheo lại nhìn chằm chằm

vào nơi dưới chân bọn họ: "Phía Nam hoàng cung. Hai lần rồi, nơi này lưu
lại cho ta không ít kỉ niệm đẹp." Hắn cười, như nhớ lại cảnh tượng gì đó.

"Ngươi nói kỉ niệm đẹp? Đối với ngươi, cái cảnh tang thương chết

chóc này lại là kỉ niệm đẹp ư?" Nơi này căn bản không một bóng người,
còn yên ắng hơn cả Lữ Hà cung của nàng. Quan trọng và kinh hoàng hơn
hết, đó là cả vùng phía Nam hoàng cung này đều bị cháy rụi hết. Cành cây,
ngọn cỏ, cung điện, đồ dùng sinh hoạt và cả cổng phía Nam... cháy đen hết
cả thảy. Khiến cho nơi đây không một bóng người. Nàng không kìm lòng
được, hỏi: "Sao ngươi không cho tu sửa lại nơi này?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.