CHÍ TÔN PHƯỢNG HẬU - VẠN KIẾP TRẦM LUÂN - Trang 861

nhân nhất. Tuy là những lời hắn nói rất không đứng đắn làm người ta chán
ghét, nhưng phải công nhận rằng hắn nói rất đúng.

Thử hỏi, nếu sau một trận mây mưa lại bị kéo ngồi vào lòng một nam

nhân với thân thể cường tráng, lại không mặc gì cả. "Thứ" ở dưới thân hắn
còn không ngừng cọ vào người... thì hỏi xem ai có thể bình tĩnh được cơ
chứ?

Huống hồ gì hắn còn liên tục thổi khí nóng vào tai nàng thế kia. Khiến

Phượng Dạ Hi run rẩy, nàng hét lớn: "Lãnh Diệc Thần, ngươi thay đổi
rồi!!"

"Hử, ta thay đổi sao? Là thay đổi như thế nào vậy? Vi phu không biết,

kính xin nương tử chỉ bảo." Dứt lời, hắn liếm tai nàng một cái, vành tai
trắng nõn rất nhanh đỏ ửng.

"Là... chính là... Ngươi càng ngày càng vô liêm sỉ. Da mặt cũng dày

hơn rồi!"

"Ta có thể coi đó là lời khen không?"

Nàng nghe vậy, tức giận xoay người lại, trợn mắt liếc nhìn hắn. Miệng

lại ấp úng nói không ra được bao nhiêu lời: "Ngươi... Ngươi..."

Lãnh Diệc Thần thấy bộ dạng đáng yêu khi tức giận của nàng liền thoả

mãn cười lớn một trận. Cười xong, hắn gạt nước mắt vươn trên khoé mi,
nói: "Không đùa nữa, không đùa nữa."

"Hừ!" Nàng giận dỗi không thèm nhìn hắn. Tên này đúng là ngày càng

đáng ghét. Nhưng không biết tại sao, lúc này nàng lại rất muốn khoảng
khắc này kéo dài mãi mãi, để hai người họ có thể bên nhau vui đùa một
chút. Đúng là trước kia hận hắn đấy, nhưng không biết tự bao giờ, trong tim
nàng đã có hắn cư ngụ mất rồi. Còn đối với tên ngốc... cũng có thể là yêu,
nhưng phần nhiều chỉ là tình cảm dành cho đệ đệ. Bởi dù nàng có yêu tên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.