CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 123

Bây giờ bốn loại trái cây đều chỉ còn lại bốn miếng. Nhìn thật thuận

mắt, thật thoải mái, thật tốt. Đang lúc cảm thấy khắp người thư thái, Cố
Tuần liền lấy một miếng đào.

Hổ Phách nhìn đĩa trái cây: “…”

Cố Tuần dùng khăn ăn lau lau miệng, nói: “Anh đã suy nghĩ kĩ rồi,

anh không cần bức tranh quạt đó nữa. Xin lỗi em.”

Nỗi lo lắng treo lơ lửng trong lòng của Hổ Phách lập tức rơi xuống vỡ

tan, vẻ mặt không biết hình dung như thế nào.

Phản ứng đầu tiên là, phải làm sao với Phó Chiếu đây? Bây giờ cô đã

lỡ nói bức tranh quạt là của Hứa Tranh Vanh, nếu Cố Tuần không muốn
mua thì Phó Chiếu cũng chẳng thể tặng cho Cố Viễn Sơn, không phải mấy
trăm ngàn kia của Phó Chiếu mất trắng ư? Hơn nữa gần đây anh lại còn
thiếu tiền mặt!

“Anh có thể giúp em một chuyện không?” Hổ Phách giương mắt nhìn

Cố Tuần.

Hứa Nhẫm Nhiễm nói cô không chịu nổi ánh mắt đau khổ động lòng

người của cô, lòng sẽ hóa thành nước, nếu là đàn ông nhất định sẽ chìm
đắm.

Đáng tiếc, trái tim của Cố Tuần dường như làm bằng đá, hoàn toàn

không thấy dấu hiệu biến thành nước cũng không có dấu hiệu chìm đắm,
tỉnh táo lắc đầu một cái nói xin lỗi.

Hổ Phách vẫn chưa từ bỏ ý định, lại hỏi một câu: “Thật sự không được

ư?”

Dưới tình thế cấp bách này, cô thật hận không thể đưa tay lay cánh tay

anh, tiện thể xắn lại hai ống tay áo của anh cho chỉnh tề cân đối, đừng có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.