CHỈ YÊU MÌNH EM - Trang 163

Cô đóng ngăn kéo lại và đi ra khỏi phòng làm việc của Cố Tuần, bắt

taxi đi đến phố thủ công Hoa Sen. Ở đây có một tiệm tư nhân chuyên làm
đồ thủ công mỹ nghệ, thiết kế các loại đồ trang sức bạc rất nổi danh ở thành
phố S.

Dây chuyền đã làm mất hai lần, có thể lần sau sẽ không may mắn mà

tìm được về như vậy. Cô đến đây để hỏi có thể làm thêm một cái móc nhỏ
kết hợp với khóa bạc để tránh đánh rơi dây chuyền lần nữa được không.
Thợ phó nói không thành vấn đề, mất khoảng một hai tiếng là có thể làm
xong, Hổ Phách không rời đi mà đến khu bên cạnh nghỉ ngơi chờ đợi.

Do đã nhìn thấy bức thư tình kia, lòng cô lúc này lại giống như hồ

xuân thủy, rung động nổi lên bốn phía.

Liệu có phải anh ấy vẫn chưa quên được mình hay không? Nếu không

thì tại sao lại ấu trĩ một mực muốn giữ lại bức thư? Hơn nữa lại còn để
trong phòng làm việc, chẳng lẽ là để những lúc nhớ đến cô, sẽ lấy bức thư
ra đọc lại?

Cô liền gọi điện thoại cho Hứa Nhẫm Nhiễm.

Hứa Nhẫm Nhiễm vừa nghe cô đến công ty của Cố Tuần thì lập tức la

lên: “Không phải em đã nói là đừng có đụng chạm đến anh ta nữa sao!”

Hổ Phách toát mồ hôi, giải thích nguyên do, sau đó nhỏ giọng chột dạ

nói một câu: “Chị còn phát hiện trong ngăn kéo phòng làm việc của anh ấy
vẫn còn giữ…bức thư tình kia của chị…”

Hai chữ thư tình cô nói lầm thầm giống như tiếng muỗi kêu.

Hứa Nhẫm Nhiễm ngẩn ra: “Vậy là có ý gì?”

Hổ Phách hỏi: “Đúng vậy, em nói xem anh ấy giữ lại bức thư đó là có

ý gì?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.