Đại gia đình I
155
đầu ở trường lớp. Vì còn quá nhỏ, một số cháu không thể truyền
thông với cha mẹ về chứng rối loạn này. Thông qua việc theo
dõi các biểu hiện bất bình thường của trẻ, chị có thể nhận biết
bệnh lý lo âu, đưa cháu đến gặp bác sĩ chuyên khoa tâm lý – tâm
bệnh và điều trị bệnh, để giúp cháu nhanh chóng vượt qua.
Một số cháu có tâm lý lệ thuộc vào cha mẹ và người thân
nên sự lo âu có thể làm cho trẻ sợ sự chia ly với cha mẹ, từ
đó, vô tình rơi vào tình trạng hoảng sợ ở trường lớp. Do vậy,
thay vì để cảm xúc giận dữ đối với hành vi sợ môi trường học
của trẻ, chị nên tìm hiểu tâm lý của trẻ để tránh la mắng, đồng
thời cảm thông, nâng đỡ cháu vượt qua nỗi lo âu và sợ hãi này.
Về phương diện tâm lý cũng khó tránh tình trạng lây lan
cảm xúc từ cha mẹ qua trẻ. Với tư cách bị động và dễ bị ảnh
hưởng từ cha mẹ, một số trẻ khi nhìn thấy cảnh tượng cha
mẹ tất bật, căng thẳng dễ nghĩ rằng môi trường mà cha mẹ
cháu cho cháu đi học sẽ là nơi không an toàn, từ đó, sinh ra
lo lắng. Một khi sự lo lắng càng tăng dần, trẻ sẽ dễ bị rơi vào
rối loạn tăng động, vốn làm giảm năng lực chú ý và hậu quả
là trẻ sẽ không tập trung học tập, không thể ngồi yên trong
lớp, mất sự kiểm soát hành vi, rơi vào tình trạng không hợp
tác các bạn trong lớp.
Trong mọi tình huống, chị nên chủ động trò chuyện với
cháu, nhằm giúp cháu tăng cường sự an tâm vốn rất cần thiết
để tạo ra cảm giác hứng thú cho việc học của cháu tại trường
với chúng bạn đồng lứa.
Với các nỗ lực nêu trên, tôi hy vọng rằng chị sớm tìm ra
được giải pháp giúp con chị vững tin trong việc tiếp tục học
ở trường mầm non cũ, nhờ đó, các bất đồng và mâu thuẫn với
gia đình chồng sẽ sớm được kết thúc, theo đó, hạnh phúc gia
đình được bền vững hơn.