CHIẾC ÁO MÀU RÊU XANH - Trang 64

Khi Nữ không còn tìm ra người thân trên hòn đảo ngoài kia. Khi cháu và

mẹ đã vượt thoát, đã tìm thấy tương lai. Khi đó Nữ sẽ buồn sẽ vui, sẽ hi
vọng và cô đơn. Khi chỉ còn Nữ một mình quay về lại căn nhà sau cửa biển.

- Chị thiệt ác. Cả hai năm trời mà chị chờ cho tới ngày sắp đi mới bồng

cháu về chỉ để chào từ giã.

Người mẹ cầm chặt tay Nữ lắng nghe lời trách móc.
- Không phải mô em. Nhiều khi ra vô giữa hòn Lao và Phố, mỗi lần đò

qua cửa biển là lòng chị ray rứt mãi. Chị cứ nhủ lòng chờ cho tới khi anh
Niên về. Rồi anh Niên về…Chừ thì đã trễ. Nếu không có việc tính toán đưa
cháu ra đi, có lẽ chị sẽ chẳng bao giờ có đủ can đảm bước qua triền dốc cát
bồng cháu về thăm cha.

Mắt còn đọng biển xa, Nương lặng nghe tiếng khóc rưng rức của Nữ

lòng miên man nghĩ tới hình ảnh cô gái đơn độc trên con thuyền vào lại đất
liền. Một mình em xuống lên dốc cát này. Một mình em vào ra căn nhà
trống vắng dưới kia. Một mình em với khói nhang và bãi mộ chí âu sầu sim
dại. Một mình em suốt cả đời người.

- Hay là O Nữ cùng đi với cháu? Tới được bến bờ rồi hai chị em mình

cùng lo cho cháu. Anh Niên, ông bà nội chắc sẽ yên lòng dưới mộ sâu.

Câu trả lời lẫn trong tiếng khóc đêm nào cũng trên đồi cát này lúc Tuân

cấp bách hỏi nàng trở về trong trí nhớ rồi ngập ngừng thổn thức đầu môi.
Nàng đã nhiều lần tự hỏi chỉ để rồi biết mình chẳng thể nào ra đi. Câu trả
lời hình như sẳn đó, chẳng cần biện bạch mà mãi đau lòng nỗi dằn vặt
không nguôi. Bãi nghĩa trang vừa có thêm một nấm mồ. Căn nhà bỏ hoang
tro tàn hương lạnh. Và đâu đó trong trùng điệp đêm bơ phờ nỗi nhớ về Tuân
xa vắng phương nào, trăn trở tiếng chèo khua trên trên dòng sông man mác
điệu hò châu thổ.

Nương xúc động nhìn Nữ. Nàng lắng nghe nỗi lòng cô gái mà sao như

lời tự trầm của chính mình giữa cơn mơ sảng. Nàng vừa nhận ra sự khác
biệt mà gần gủi của mỗi phận người. Nấm mồ mẹ trên đảo. Mộ cha cải táng
từ một hố chôn tập thể ở Bãi Dâu về nằm bên cánh đồng muối trắng chói
chang phía ngoài vùng làng biển Lại Hà lối ra Mỹ Chánh đã nhiều năm
Nương không thể về thăm. Tháng ngày hạnh phúc ngắn ngủi mà đầy bất
trắc với Niên dài theo nỗi lo lắng đợi chờ vô vọng đã kết cuộc bằng bước

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.