CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 222

áo cũng không còn mà mc. Ông li đương lm nhm. “Vì nó
kh
, nó bắt ai cũng phi kh như nó, hai anh em như nhau
hà hà...”

Rồi ông Mã Hp ôm hai tay lên mt, im lng. Tôi đương

nghĩ đến bà lão ngồi uống rượu mt mình trong kia. Khi
ng
ười ta đã chếnh choáng có l máu trong người đã được
hâm nóng h
ơn, nghĩ cái gì hay làm ngay cái đấy, ít nghĩ ra
nh
ng tr ngi loăng quăng như lúc chưa uống rượu. Tôi đã
biết cô Ph
y mà hóa ra tôi không biết cô Phy, không, cô
Ph
y không phi m Tường Lâm, cô Phy không đần đn
ngây d
i như m Tường Lâm. , tôi phi vào trò chuyn vi cô
ấy, tôi vào ch
ơi vi cô Phy năm xưa.

Cái bếp xép không có đèn. Nhưng hai cây ci to hồng

rc như hai con trăn la. Bà lão ngồi tỳ mt bàn tay lên cái
cằm móm, nhìn đống l
a sưởi. Tôi không trông thấy be l
đâu. Bà lão cũng chng buồn ngước mắt. Đương nghĩ ngi
gì, hay là vốn th
ơ như không biết có người đi vào.

- Em là Tư. Nông Văn Tư ấy mà, em chào ch Phy.

Ông Mã Hp gian ngoài nói chõ vào:

- Nó điếc đấy. Hai anh em tôi điếc. Hai anh em tôi kh

c. Chú Tư phi hét to lên nó mi nghe tiếng.

Bà lão nhìn lên. Tôi bng gp cái cười móm mém trong cái

ming không còn răng đã hõm sát dính vào li. Thế là bà
ấy, nếu không nghe đ
ược thì cũng biết li chào ca tôi
rồi. Hay là đã bao nhiêu năm nay bà m
i li thấy có bóng
m
t người đàn ông l đến vi mình mà bà cười? Không biết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.