CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 220

Thế là hôm ấy hai lão bn già cũng chưa ai đến. Ông

Mã Hp bắt trong bu ra mt con gà. Tôi không phi nghe
tiếng đ
p nhau phành phch, khô khốc dưới sàn nhà và
nh
ư thế cũng làm cho tôi quên đi cái rầu rĩ kh cc nh li
lúc hai ng
ười đàn bà gườm nhau. Không có tiếng gà phá
lồng m
cắn nhau na, thì tôi li nh đến mt cô Phy,
thế nào cũng không th
tưởng được ra cô Phy xưa kia li có
khi, l
i có th là bà lão như cái tã, cái bóng xám lúc nãy hai
tròng mắt sắp long ra, lồi lên, nh
ư con mèo ốm đánh
nhau v
i con chut cống, không biết con nào sắp chén
th
t con nào, rồi li vào lng yên, hai mí mắt đen xt buồn
bã cúp xuống, c
r ngồi chết rũ trong cái chái nấu ln
không dám ló ra ch
bếp gia nhà này.

Ngày xưa ấy, Phy Hồng Kông tr về, đã bao nhiêu

năm cho đến bây gi, li lam lũ đi nương, li đi rng, đến
khi thành bà già l
kh điếc lác, răng rng hết lúc nào. Ai
biết bà già kia đã m
t thi con gái ra Hồng Kông, đến bà
lão ấy c
ơ chng cũng chng biết mình đang ch ai, đi ai,
mình đã có khi đến cái n
ơi đô hi ăn chơi nhất thế gii
ấy.

- Bo cô ấy ra đây ngồi ăn cơm cho vui. Ch ông vi tôi

thế này, ta bắt chước phong tc người Dao đàn bà phi
ngồi mâm khác à?

Ông Mã Hp nói:

- Đáng nh thì vui nhiều hơn, ối gii, nó ác quá, nó bắt

ai cũng phi cô qu, ai cũng phi mồ côi. Mc nó! Nó cũng
uống r
ượu mt mình trong ấy đấy!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.