CHIẾC ÂU VÀNG - Trang 64

vào mặt nàng. Khi tiếng chuông trên tháp Kreuz ngân lên trầm lắng báo
hiệu mười một giờ thì Veronika đã đứng trước nhà mụ Liese, người nàng
ướt như chuột.

- Ô, con gái yêu, con gái yêu, đến rồi kìa! Hãy đợi đấy, đợi đấy! - có tiếng
người từ trên cao vọng xuống và ngay lúc đó đã thấy mụ già đứng trước
cửa, tay xách một chiếc giỏ và có con mèo đen tháp tùng:

- Nào, bây giờ ta hãy đi, hãy làm việc và thúc giục cái gì có thể nảy nòi
trong đêm nay, một đêm thuận lợi cho công việc, - mụ già nói rồi đưa bàn
tay giá lạnh nắm vào người Veronika lúc này đang rét run.

Mụ đưa nàng đeo chiếc giỏ nặng còn mụ đem theo một chiếc chảo, một
chiếc kiềng ba chân và một cái mai. Khi họ ra đến ngoài đường thì trời đã
tạnh mưa, nhưng cơn bão càng mạnh hơn với hàng ngàn giọng nói gầm rú
trên không trung. Có một tiếng kêu thảm thiết và rùng rợn dội xuống từ
những đám mây đen đang ùn ùn trốn chạy và hợp thành một màn đen dày
đặc bao trùm lên vạn vật. Nhưng mụ già vẫn tiếp tục rảo bước và gọi to
bằng một giọng chát chúa:

- Chiếu sáng - chiếu sáng, hỡi con trai của ta!

Ngay tức khắc có những tia chớp xanh chạy loằng ngoằng và đan chéo
trước mắt họ. Veronika nhận ra con mèo đang chạy nhảy tứ tung, bắn ra
những tia lửa nổ tí tách và chiếu sáng, và mỗi khi bão tắt lặng giây lát, nàng
lại nghe thấy tiếng kêu la rùng rợn và khiếp sợ của nó. Nàng cảm thấy nghẹt
thở, tựa hồ đang có những móng vuốt giá băng cào cấu tâm can nàng.
Nhưng nàng cố gồng mình để trấn an và bám chặt hơn vào mụ già, nàng
nói:

- Mọi việc phải hoàn thành, dù chuyện gì xảy ra mình cũng mặc!

- Đúng đấy con gái ạ! - mụ già đáp. - Con hãy vững vàng nhé, ta tặng cho
con những điều tốt đẹp cùng anh chàng Anselmus của con!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.