“Bà cứ tin tôi, còn những bằng chứng khác,” Fell nói nhẹ nhàng. “Lấy lẽ
thông thường mà suy, điều quan trọng ở đây là liên quan giữa cô Daly với
cuốn sách và cái gác xép bị khóa. Chồng bà có quen cô ấy?”
“Ờ… tôi không biết… chắc là chẳng quen gì mấy.”
“Tôi chỉ nghe kể thôi,” tiến sĩ nhăn trán, “bà hãy nhớ lại hành động của
chồng mình tối qua, xác nhận xem có đúng chăng. Quyền sở hữu điền trang
này, dù hợp pháp hay không, đối với chồng bà hiển nhiên cực kì quan
trọng. Nay bỗng dưng một kẻ lạ xuất hiện, tấn công thành trì, đòi giành tài
sản. Gore và Welkyn kể những câu chuyện thuyết phục, đòi thử vân tay, thứ
bằng chứng không kể chối cãi. Giữa cảnh bị tấn công, bốn bề thọ địch, ông
ấy căng thẳng, đi qua đi lại trong phòng là phải. Song điều kì lạ là ổng lại tỏ
ra quan tâm hơn đến chuyện thám tử về làng điều tra vụ Victoria Daly. Phải
vậy chứ?”
Thật vậy, Page nhớ rõ ràng. Molly cũng buộc phải thừa nhận.
“Tốt, chúng ta cùng thấy như nhau. Như vậy, đã có đầu mối, hãy cứ lần
theo xem nó dẫn đến đâu. Càng ngày tôi càng quan tâm đến cái gác xép.
Trên ấy còn gì khác ngoài sách?”
“Chỉ còn con người máy,” Molly nhớ lại. “Khi bé, tôi thấy nó một lần.
Nó cũng hay hay. Tôi thích các thứ biết cử động, nên hỏi chồng sao không
lấy nó xuống, tìm cách sửa cho chạy. Nhưng rốt cuộc nó vẫn ở trển.”
“A, con người máy,” Fell thở mạnh, tỉnh táo hẳn lên. “Bà còn biết gì về
nó?”
Thấy Molly lắc đầu, Kennet Murray nhảy vào.
“Tiến sĩ nên điều tra vấn đề ấy,” thầy ngồi hứng chí. “Tôi và cậu John thì
đã điều tra từ xưa.”
“Kết quả?”
“Đây là những dữ kiện tôi tìm ra.” Murray nhấn mạnh. “Ngài Dudley
chẳng bao giờ cho tôi xem nó; tôi toàn phải tự tìm hiểu. Người máy được