CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 135

“Đàn ông, đàn bà, con trẻ, hay bất kì ai,” Gore giữ điệu nghiêm trang,

tha thiết, “miễn là làm nó chạy theo đúng kiểu 250 năm trước, không dùng
đến thiết bị hiện đại.”

“Ông thật hào phóng,” tiến sĩ Fell tươi tắn. “Đẩy nó ra đây, ta nhìn cái

coi.”

Elliot và Page vịn tay lên bệ, lặc lè kéo hình nhân khỏi hốc, đến chỗ cửa

sổ gần đầu cầu thang, nơi có ánh sáng. Lúc qua ngưỡng cửa, bị kênh, cái
đầu người máy giật mạnh, rung rung, tóc như muốn bay ra. Nhờ bánh xe
nên kéo đi không khó, chỉ phải nghe kẽo kẹt, rầm rầm một chút.

“Xin mời chỉ giáo,” Fell nói.

“Trước tiên, các vị nên biết: Thân thể con này toàn bánh răng và những

bộ phận cơ học,” Gore săm soi người máy. “Tôi không phải thợ cơ khí,
song nhìn mấy thứ đó cũng nhận được cái nào là thật, cái nào chỉ trang trí
cho vui. Tôi ngờ rằng máy móc trong đây đa số đều giả, làm để lừa người,
số thật ít lắm. Đằng sau nó có cái cửa nhỏ đây này. Nếu cửa còn mở, thò tay
vào sẽ thấy bên trong không rỗng, mà đầy bộ phận, ái chà… xước rồi!”

Gore xám mặt, rụt tay lại, trên mu thấy rõ một vệt xoắn dài, nhỏ máu.

Thì ra, trong lúc mải mê diễn giải, y vung tay quá gần những ngón sắc nhọn
của hình nhân.

“Con người máy già giỏi hen!” y đút tay vào mồm. “Con người máy già

trung thành hen! Tao thì tao đập vỡ luôn cái mặt bên kia của mày!”

“Đừng anh!” Madeline kêu.

“Tuân lệnh em cưng,” Gore cười. “Thanh tra, ông thọc vô thử coi. Tôi

muốn xác minh cho quý vị nó toàn máy móc, không ai trốn bên trong
được.”

Đằng sau người máy quả có ô cửa kính nhỏ, song kính đã long mất từ

lâu. Với vẻ hệ trọng như thường lệ, Elliot rọi đèn pin, cho tay vào sờ soạng.
Giữa chừng, điều gì đó dường khiến thanh tra giật mình, nhưng rồi anh chỉ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.