CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 190

XIX

B

RIAN

P

AGE ĐỨNG

nơi cửa sổ, quan sát khu vườn bên ngoài. Sau cú đập cửa, anh

đã thủ thế, sẵn sàng đối diện bất cứ thứ chi. Nhưng giờ đây, trước mắt anh
lại chẳng có gì, hoặc có mà không thấy được.

Ánh đèn từ trong chiếu ra, lấn át màu xanh của cỏ. Người máy biến đâu

mất dạng, chỉ để lại ít vết bánh xe rất mờ. Song có hay không người máy,
tiếng động lúc nãy rõ ràng không thể lẫn vào đâu. Page bước một bước ra
khỏi ngưỡng cửa.

“Brian,” Madeline gọi nhỏ, “anh đi đâu đấy?”

“Xem xem ai vừa gọi mình.”

“Đừng đi mà anh.” Madeline đến gần hơn, nói giọng khẩn thiết. “Từ

trước tôi chưa xin anh điều gì phải không? Nay tôi xin anh đừng ra ngoài
đó. Nếu anh đi thì tôi… thật tôi không biết mình sẽ làm gì, nhưng chắc
chắn anh sẽ chẳng thích đâu. Làm ơn. Vào nhà, đóng cửa sổ lại, anh nhé?
Tôi biết rồi.”

“Cô biết?”

Madeline gật đầu, mắt hướng ra vườn. “Nó ngồi ngoài kia, giờ không

còn nữa. Lúc nãy trong bếp, nhìn từ cửa sau, tôi đã thấy. Tôi nghĩ anh cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.