CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 195

Burrows giật mình, rướn cổ dòm, không khác rùa thò đầu khỏi mai.

Nhận được tiếng Elliot bên ngoài, Page vội trả lời rồi chạy ra, gặp thanh tra
đang chạy tới từ vườn táo. Mặt Elliot tỏ vẻ u ám, khó hiểu khi lắng nghe
Page, cung cách anh trịnh trọng và hình thức.

“Tôi hiểu, thưa ông,” Elliot nói. “Ông cứ bật đèn lên. Không còn vấn đề

gì nữa đâu.”

“Thanh tra, ông để yên như thế sao?” Burrows to tiếng phản đối. “Hay

chuyện này là thường ở London, nên ông đã quá quen rồi? Chúng tôi thì
không đâu nhé.” Gã giơ tay lau trán. “Phải lục soát khu vườn, lục soát vườn
táo, súng bắn từ chỗ nào thì lục soát chỗ đấy.”

“Tôi đã nói,” Elliot hững hờ lặp lại, “không còn vấn đề gì nữa đâu.”

“Nhưng ai bắn? Bắn để làm gì?”

“Làm gì ư? Đã đến lúc đánh dấu chấm hết cho cái trò này. Kế hoạch của

chúng tôi có thay đổi một chút. Bây giờ, để cho chắc, nếu không phiền, xin
quý vị cùng về Farnleigh Close với tôi. Xin lỗi, đây là lệnh, không phải yêu
cầu.”

“Ồ, có ai chống đối đâu,” Page niềm nở. “Cứ tưởng đêm nay hết vui rồi

chứ.”

Elliot cũng cười, song cái cười gây cảm giác bất an.

“Ông nhầm.” Thanh tra nói. “Chuyện vui đêm nay ông chưa thấy đâu.

Nhưng rồi sẽ thấy. Tôi cam đoan sẽ thấy. Nào, có ai đi xe không?”

Giữa lúc Burrows chở mọi người về điền trang, ai nấy đều băn khoăn về

lời Elliot, cố hỏi thêm, thanh tra cũng không hở môi. Burrows đòi đem cả
người máy theo, song Elliot bảo không có thời giờ, và không cần thiết.

Knowles dẫn khách vào nhà, lo âu ra mặt. Một lần nữa, tất cả lại tụ tập

tại tâm điểm thư viện. Cũng như hai đêm trước, ánh điện tỏa ra từ đèn
chùm trên trần, phản chiếu lên các khung cửa sổ. Tiến sĩ Fell ngồi trên
chiếc ghế hôm nọ Murray an tọa, còn Murray ngồi phía đối diện. Tay tiến sĩ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.