CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 206

“Trở lại với hai vợ chồng khốn khổ nhà Farnleigh, mỗi người nắm một bí

mật, giữ chặt như dao găm trong tay áo. Họ đóng kịch với đời, và cả với
nhau. Đám cưới mới ba tháng thì Victoria Daly, nạn nhân của trò phù thủy,
qua đời. Ta có thể đoán tâm trạng John lúc bấy giờ. “Giá tôi được ở vào địa
vị…”
trở thành điệp khúc lặp đi lặp lại trong đầu ông. Song John không có
địa vị đó, cái thế của ông bắt ông phải ngậm tăm, nên Molly an toàn. Trong
hơn một năm, Molly an toàn.

“Đùng một cái, có kẻ đến giành quyền thừa kế điền trang. Những tình

huống có thể xảy ra hiển hiện trong đầu Molly, rõ ràng, rành mạch, như a,
b, và c:

“John không phải người thừa kế thật, Molly đã biết từ trước.

“Người thừa kế thật nhiều khả năng là kẻ kia.

“Nếu kẻ kia mới là thật, John sẽ mất tất cả.

“Nếu mất hết rồi, John không còn chi để sợ, tất sẽ tố cáo Molly.

“Do đó, John phải chết.

“Đơn giản và chắc chắn như thế đấy, thưa quý vị.”

Kennet Murray ngọ nguậy trên ghế, bỏ bàn tay đang che mắt xuống:

“Anh cho tôi hỏi: Vụ này đã được hoạch định từ lâu phải không?”

“Không, không,” tiến sĩ Fell sốt sắng. “Tôi nhấn mạnh là không. Kế

hoạch rất khéo, được thực thi một cách tuyệt vời, song chỉ mới nảy ra trong
phút giây tuyệt vọng hai đêm trước thôi. Hung thủ ra quyết định rất nhanh,
y như lúc đẩy con người máy xuống thang.

“Để tôi giải thích. Molly chắc đã biết về nguyên cáo từ lâu, không đợi

đến khi John nói. Ban đầu, cổ không sợ, vì nghĩ chồng sẽ đấu tranh tới
cùng. Tuy ghét John, cổ biết lúc này, hơn lúc nào hết, phải đứng về phía
ổng. Cổ thúc giục chồng đánh lại bên kia, thậm chí còn đánh giùm chồng
nữa. Với luật pháp hiện hành, khả năng John thắng kiện khá cao, vì các

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.