CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 24

Ngay giọng nói cũng khác. Y nói giọng trung, còn Farnleigh giọng cao,

nghe chói và gắt. Dáng đi của y không đến nỗi khập khiễng, nhưng hơi
lóng ngóng.

“Xin ngài thứ lỗi,” tuy nói rất trịnh trọng, y nhìn xéo kiểu châm biếm,

“thứ lỗi cho tôi vì cứ nhất quyết đòi về nhà cũ. Tôi có nguyên do của tôi,
rất mong ngài hiểu. Xin giới thiệu vị đại diện pháp lí bên phía tôi, ông
Welkyn.”

Welkyn, một lão béo, mắt hơi lồi, từ trước đã đứng lên phía bên kia bàn,

song không ai để ý. Nguyên cáo nói xong thì ra vẻ thú vị ngắm nghía mọi
người. Y nhìn khắp phòng, như thể nhận ra, muốn nuốt lấy từng kỉ vật ngày
xưa.

“Vào thẳng công việc nhé,” Farnleigh nhanh chóng đề nghị. “Burrows

chắc ông từng gặp rồi. Đây là ông Page, còn kia là vợ tôi.”

“Tôi từng…” nguyên cáo ngần ngừ giây lát, đoạn nhìn thẳng Molly, “gặp

vợ ngài. Mạn phép ngài, tôi không biết phải gọi bà ấy thế nào. Không thể
gọi phu nhân Farnleigh. Gọi Molly như ngày xưa, khi nàng còn cài nơ trên
tóc, cũng không được.”

Vợ chồng chủ nhân không nói gì. Dẫu vẫn bình tĩnh, mặt Molly ửng

hồng. Mắt nàng thoáng lộ vẻ căng thẳng.

“Ngoài ra,” nguyên cáo tiếp lời, “còn phải cảm ơn ngài. Việc khó xử,

khó chịu thế này, nhưng ngài tiếp nhận thật là nhã nhặn.”

“Không đâu,” Farnleigh đốp chát. “Cái việc quỷ này làm tôi điên lắm

chứ, chắc ông cũng thừa hiểu. Nếu luật sư không bảo cần xử trí cho khéo,
tôi đã tống ông khỏi nhà từ lâu. Được rồi, nói đi. Ông có gì để nói nào?”

Welkyn bước khỏi bàn, hắng giọng lấy hơi. “Thân chủ tôi ngài John

Farnleigh…” lão bắt đầu.

“Khoan đã!” Burrows nhẹ nhàng ngăn lại. “Cho phép tôi đề nghị, để cho

thuận tiện, hãy gọi thân chủ ông bằng một tên khác. Ông ấy đã xưng danh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.