CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 34

“Thôi được,” Farnleigh gật đầu, cố gắng nhẹ giọng, “đó là cô Dane,

Madeline Dane.”

“Madeline Dane…” Molly thốt lên.

Lần này nguyên cáo mới giật mình. Y đảo mắt nhìn quanh. Trực giác của

y dường như cũng ứng biến theo.

“Ắt hẳn cô ấy đã viết thư đến Mỹ cho ngài,” Y nói. “Lần này phải đi sâu

hơn. Nhưng trước tiên, mong ngài bỏ quá cho. Hi vọng tôi không vừa làm
điều dại dột chứ? Nếu cô Dane vẫn sống ở đây thì tôi đã làm ngài khó xử
mất rồi?”

“Mẹ mày,” Farnleigh chợt quát, “Tao chịu đủ rồi, không nhịn được nữa

đâu nhé. Làm ơn cút ra khỏi đây đi.”

“Không, tôi phải vạch mặt trò phỉnh của bạn đã. Chỉ là trò phỉnh bạn ơi,

bản thân bạn cũng biết. Thêm nữa, chúng ta đã đồng ý đợi Kennet Murray
tới mà.”

“Murray tới đây…” Farnleigh cố gắng nói cho mạch lạc, “thì giải quyết

được điều gì? Có chứng minh được gì không, ngoài những câu hỏi vớ vẩn
mà chúng ta dường như đều biết câu trả lời? Mà thật ra nãy giờ mày chỉ bịp
chứ biết gì đâu. Tao cũng có thể hỏi những câu nhảm nhí như mày, nhưng
nó chả nói lên điều chi cả. Bằng cách nào chứng minh một việc thế này?
Mày nghĩ mày có thể chứng minh à?”

Nguyên cáo ngồi lùi về sau, khoan khoái tận hưởng vị trí của mình.

“Bằng chứng cứ vân tay không thể chối cãi,” y nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.