CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 35

IV

C

HỨNG CỨ VỀ DẤU VÂN TAY,

hình như nguyên cáo muốn giữ làm quân bài tẩy, đợi khi

thích hợp mới tung ra, để rồi khoái trá ca trước khúc khải hoàn. Phải lộ bài
quá sớm, khi kịch tích chưa lên đỉnh cao, có vẻ y hơi thất vọng. Song le,
những người khác trong phòng không ai nghĩ mình đang xem kịch.

Brian Page nghe Burrows thở vào nặng nhọc, dường như hơi run.

Burrows đứng bật lên, nói giọng gay gắt: “Tôi không được thông tin về
chuyện này.”

“Thế ông có đoán được không?” Welkyn béo mỉm cười.

“Đoán điếc không phải việc của tôi. Tôi lặp lại, thưa ông: Tôi không

được thông tin về chuyện này. Chưa ai cho tôi hay về vụ vân tay cả.”

“Chính thức mà nói, phía tôi cũng vậy thôi. Ông Murray có tiết lộ điều gì

đâu. Tuy nhiên…” Welkyn ngọt ngào hỏi, “Chẳng lẽ trang chủ phải đợi ai
bảo mới biết hay sao? Nếu ông ấy là John Farnleigh thật, thì hẳn phải nhớ
rõ vào khoảng 1910,1911, mình đã được thầy Murray lấy dấu vân tay?”

“Tôi lặp lại, thưa ông…”

“Ông Burrows, tôi cũng lặp lại đây: Phía ông phải đợi bảo mới biết hay

sao? Trang chủ, ngài nói xem nào?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.