CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 38

“Từ từ, hượm đã. Đúng là có cuốn sách. Tôi và thầy Murray ngồi ở cửa

sổ kia..

“Giờ thì nhớ rồi ư?”

“Này này,” Farnleigh trầm giọng, “Mày nghĩ tao là ai? Tao đâu phải cái

thằng ngồi trong rạp, đợi người ta hỏi rồi đáp ngay Đại Hiến Chương có
bao nhiêu khoản, hay ngựa nào về nhì trong cuộc đua năm 1882. Mày làm
như tao là nó hả? Đời có lắm thứ nên quên thì tốt hơn. Con người ai cũng
thay đổi, tao bảo cho mà biết.”

“Nhưng không thể đổi bản chất như ngài tự nhận. Không ai đảo ngược

được cái tâm mình, vấn đề là đấy đấy.”

Lão Welkyn từ nãy ngồi ục ịch không nói, cặp mắt xanh lồi lộ ánh tự

đắc, nay bỗng giơ tay lên:

“Quý vị, quý vị… Xin mạn phép… cần gì phải tranh cãi như vậy? Chỉ

trong chốc lát thôi, mọi sự sẽ rõ ngay mà…”

“Tôi tái khẳng định,” Nathaniel Burrows cắt ngang, “vì không được báo

trước về việc dấu vân tay, để bảo vệ quyền lợi của ngài John Farnleigh,
tôi…”

“Ông Burrows,” nguyên cáo bình tĩnh, “Ngay khi chúng tôi không nói,

ông cũng phải đoán được chứ. Tôi đồ rằng từ đầu ông đã đoán được, nên
mới để yên cho bên tôi. Ông đang muốn giữ thể diện cho cả hai bên, bất kể
thân chủ ông có phải kẻ gian hay không. Tốt nhất ông nên đứng về phía
chúng tôi luôn đi.”

Farnleigh chợt dừng. Ngài tung móc khóa lên không, khi nó rơi xuống

thì xòe lòng bàn tay đỡ, và nắm chặt lại.

“Hắn nói có đúng không?” Ngài hỏi Burrows.

“Thưa ngài, nếu như đúng thì tôi đã hành xử khác rồi. Tuy vậy, nhiệm vụ

của tôi là phải điều tra…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.