CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 48

đầu, nở nụ cười u ám, khó chịu. Ngài lấy cây bút chì vàng trong túi, xé giấy
trong sổ, viết vài chữ lên, đoạn gập giấy lại, đẩy qua cho Murray.

“Thật ra em chẳng quan tâm đến nó,” ngài nói rồi hỏi lại. “Trả lời như

thế có đúng chưa?”

“Rất đúng,” Murray gật gù, đoạn chuyển hướng qua nguyên cáo. “Thưa

ông, phiền ông trả lời cùng câu hỏi.”

Lần đầu tiên, nguyên cáo tỏ vẻ hoang mang. Hết nhìn Farnleigh, y ngó

Murray với nét mặt lạ lùng. Page không rõ nét mặt ấy nói lên điều chi.
Không nói không rằng, nguyên cáo vẫy tay, ra hiệu cần viết. Nhận bút và sổ
từ Farnleigh, y ghi hai, ba chữ, rồi cũng xé giấy, đưa nộp Murray.

“Bây giờ, thưa quý vị,” Murray đứng dậy, “đã đến lúc lấy vân tay. Tôi có

đem theo cuốn Sách Dấu Tay, đã cũ lắm rồi. Còn đây là hộp mực và hai
tấm thẻ trắng. Ai đó làm ơn bật đèn với.”

Molly bước tới, mở công tắc điện bên cạnh cửa. Trên trần thư viện có

chiếc đèn chùm nhiều lớp, làm bằng hợp kim sắt. Thay vì nến như xưa, trên
đèn gắn nhiều bóng điện nhỏ. Chỉ có một số bóng hoạt động, nên tuy đèn
bật mà phòng vẫn không sáng lắm. Tuy vậy, bóng tối cũng đã lùi xa. Ánh
điện rọi ra cửa sổ rồi phản chiếu ngược lại, soi sáng những cuốn sách trên
kệ cao, khiến chúng trông càng kì dị hơn.

Murray đặt dụng cụ lên bàn. Mọi người cùng nhìn vào Sách Dấu Tay,

thấy nó là cuốn sách nhỏ, cũ xì, bìa bằng giấy xám lâu ngày đã sờn. Tựa
sách in chữ đỏ, bên dưới là hình ngón tay cái to, cũng màu đỏ.

“Bạn già của tôi đấy,” Murray vỗ lên sách. “Thưa quý vị, khi lấy dấu,

nếu lăn tay sẽ tốt hơn in phẳng. Tuy nhiên, tôi không đem con lăn, vì muốn
dùng đúng phương pháp nguyên thủy. Có một dấu để so sánh thôi, nên tôi
chỉ cần lấy vân từ ngón cái tay trái. Đây là khăn tay, một đầu tẩm benzen.
Hãy dùng nó để lau mồ hôi tay. Rồi thì…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.