CHIẾC BẢN LỀ CONG - Trang 8

vọng là không chứ? Nghe tao đây, và nhớ kĩ những thông tin cơ bản này
nhé.

“25 năm trước, John Farnleigh mới 15 tuổi. Ông sinh năm 1898, là con

trai thứ hai của ngài Dudley và phu nhân Farnleigh. Lúc ấy ổng không có
quyền thừa kế, vì cha mẹ ông tự hào và yêu quý nhất người con cả. Người
này cũng tên Dudley.

“Gia đình quyền quý họ đòi hỏi con cái cao lắm. Tao biết ông Dudley bố

mà, ổng là mẫu người thời Victoria, rất chi cứng nhắc. Mẫu người ấy bây
giờ bị giới viết tiểu thuyết khắc họa, phê phán, nhưng thật ra ổng không đến
nỗi tệ như các nhân vật tiểu thuyết đâu. Hồi tao còn bé, ổng hay cho tao
tiền, mỗi lần sáu xu. Lần nào tao cũng ngạc nhiên ngẩn người.

“Cậu Dudley con ngoan lắm. John thì không. John da ngăm, ít nói, lại có

khuynh hướng nổi loạn. Cái mặt ổng cứ sưng sỉa, khinh khỉnh, nên dù
phạm lỗi nhỏ, người ta cũng không tha. Ông thật ra không xấu, chỉ không
thích ứng được với môi trường xung quanh. Hơn nữa, dù còn bé, ổng cứ
muốn được đối xử như người lớn. Năm 1912, lúc 15 tuổi, ổng làm chuyện
người lớn với một cô hầu rượu ở Maidstone…”

Page khẽ huýt gió, đưa mắt ra cửa sổ như thể muốn tìm chính ngài

Farnleigh.

“Mới 15 thôi?” anh nói. “Thanh niên ra trò nhỉ!”

“Chứ gì.”

“Nhưng mà,” Page băn khoăn, “nhìn ngài Farnleigh thì cứ ngỡ…”

“Ngỡ đạo đức lắm à?” Burrows đỡ lời. “Nhưng đây ta đang nói về chú

bé 15 cơ mà. Hồi đó, ổng khoái tìm hiểu những thứ hắc ám, như phép phù
thủy và đạo thờ Quỷ. Thế đã là tệ rồi. Bị đuổi khỏi trường Eton lại càng tệ
hơn. Nhưng vụ léng phéng với cô hầu vẫn là xì căng đan lớn nhất. Cô hầu
bảo rằng mình có thai, và vụ ấy đánh dấu chấm hết cho tương lai của John.
Ngài Dudley Farnleigh đi đến kết luận John là thằng lộn giống, xấu xa hết

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.