CHIẾC GHẾ BẠC - Trang 102

CHƯƠNG 10

Chuyến du hành không có mặt trời

- Ai đấy?- Cả ba lữ khách của chúng ta đều đồng thanh kêu lên.
- Ta là người lính biên phòng của Vương quốc Dưới Lòng Đất và cùng

với ta là một đội quân hàng trăm người đất trang bị vũ khí đến tận răng. -
Giọng nói kia vang lên. - Hãy mau cho ta biết các ngươi là ai và công việc
của các ngươi ở Vương quốc Dưới Lòng Đất này là gì?

- Chúng tôi tình cờ rơi xuống đây. - Puddleglum đáp với một sự thành

thật vừa đủ.

- Có rất nhiều người rơi xuống, chỉ có rất ít người trở về với mảnh đất

có ánh sáng mặt trời. - Giọng kia đáp lại. – Hãy sẵn sàng đi với ta đến gặp
nữ hoàng của Vương quốc Dưới Lòng Đất.

- Bà ấy sẽ làm gì chúng tôi? – Lông Vịt hỏi, giọng ngờ vực.
- Tôi không biết mệnh lệnh của người, tôi chỉ việc tuân phục chứ

không được thắc mắc gì hết.

Trong khi người này nói có một tiếng động nghe như một tiếng nổ

giòn êm tai và ngay lập tức một thứ ánh sáng lạnh, màu xám có pha chút
màu xanh lóe lên, mờ mờ trong hang. Cái hy vọng rằng người nói chỉ ba
hoa chích chòe về một đội quân vũ khí đầy người đã tắt ngấm. Jill thấy
mình nhấp nháy đối mắt, nhìn sững vào đám đông chen chúc bên nhau.
Một đội quân gồm đủ các kích cỡ, từ những thần lùn giữ của nhỏ xíu chỉ
cao vài chục phân cho đến những người cao hơn một người đàn ông bình
thường. Tất nhiên, tất cả đều mang giáo ba ngạnh trên tay. Ai cũng đều có
một màu da xanh mét dễ sợ và tất cả đều đứng im trong tư thế chào chờ.
Ngoài hai đặc điểm đó ra, họ rất khác nhau. Một số có đuôi, một số để
những bộ râu rậm rịt, người thì có khuôn mặt tròn, dịu dàng và to như trái
bí ngô, người lại có những chiếc mũi dài và nhọn hoắt, kẻ phô ra những

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.