CHIẾC GHẾ BẠC - Trang 82

thôi.

- Không... có gì... là không ổn với tôi. – Puddleglum nói. – Không

phải là ếch... không ếch iếc gì có... liên quan đến tôi. Tôi là một...

Nhưng người khổng lồ trẻ hơn đã tóm lấy lưng bác ta nhón lên và ra

hiệu cho hai đứa trẻ đi theo mình. Bằng một cách thức chẳng lấy gì làm vẻ
vang như vậy, họ đi ngang qua sàn lâu đài. Puddleglum bị kẹp trong hai
ngón tay người khổng lồ giãy giụa một cách vô vọng và lúc này trông bác
ta quả có giống một con ếch thật. Nhưng hai đứa không có thời gian để ý
đến chuyện đó bởi vì chẳng bao lâu sau họ đã đi vào một cái cửa vĩ đại ở
tòa nhà chính – tim hai đứa đập rộn lên như trống đánh và sau khi lật đật
chạy qua mấy dãy hành lang, mỗi lúc một gắng sức hơn để theo kịp bước đi
của người khổng lồ, đôi mắt chúng hấp háy trước ánh sáng rực rỡ trong một
căn phòng thênh thang, nơi các ngọn đèn rực sáng và lửa hừng hực trong lò
sưởi, cả hai nguồn sáng ấy đều phản chiếu lên trần nhà và các gờ thếp vàng
lộng lẫy. Có nhiều người khổng lồ hơn là họ có thể đếm; tất cả đều mặc
những bộ đồng phục lộng lẫy, đứng thành hai hàng, bên phải và bên trái.
Trên hai cái ngai vàng ở tít đầu kia căn phòng, có hai thân hình cao to lừng
lững, chắc đó là vua và hoàng hậu.

Đến trước ngai vàng chừng 5, 6 mét thì họ dừng lại. Lông Vịt và Jill

làm một cố gắng vụng về để cúi chào (bọn con gái không được dạy chào
nhún gối trong trường Thực nghiệm) và người khổng lồ cẩn thận đặt
Puddleglum xuống sàn. Ở đó bác đổ sụp xuống trong một tư thế ngồi chồm
hổm. Với tứ chi dài lòng thòng, thật thà mà nói, trông bác ta giống một con
nhện khổng lồ một cách kì lạ...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.