CHIẾC KÈN THIÊN NGA - Trang 92

- Tôi có thể mang gì cho ngài ạ? - Anh ta hỏi. Louis lượm bút chì phấn

và bảng lên. "Làm ơn mang cho tôi mười hai chiếc bánh xăng đuých kẹp
cải xoong.", chú viết lên bảng. Người phục vụ suy nghĩ giây lát.

- Ngài đang chờ khách phải không ạ? - Anh ta hỏi.

Louis lắc đầu.

- Và ngài gọi những mười hai chiếc xăng đuých kẹp cải xoong ư?

Louis gật đầu.

- Vâng được, thưa ngài, - người phục vụ nói. - Ngài có muốn rưới

nước sốt Mayonne không ạ? Louis không biết nước sốt Mayonne có mùi vị
như thế nào nhưng chú suy nghĩ rất nhanh. Chú xóa bảng và viết. "Một
chiếc có. Mười một chiếc kia thì không".

Người phục vụ cúi chào và rời khỏi phòng. Nửa giờ sau anh ta quay

lại. Anh ta đẩy một chiếc bàn vào trong phòng, trên bàn có một chiếc đĩa cổ
lớn đựng đầy bánh xăng đuých kẹp cải xoong, bên cạnh là một bộ dao, đĩa,
dĩa, thìa, muối, hạt tiêu, một cốc nước và một chiếc khăn ăn bằng lanh được
gấp rất đẹp. Có cả một cái đĩa đựng vài lát bơ ướp đá. Người phục vụ cẩn
thận đặt tất cả lên bàn, rồi đưa một tờ phiếu tính tiền cho Louis ký. Tờ hóa
đơn ghi rõ: 12 chiếc xăng đuých kẹp cải xoong: 18 đô la. "Lạy chúa!" Louis
nghĩ. "Giá cả ở đây đắt quá. Mình hy vọng là sáng mai ông chủ thuyền sẽ
không phát điên lên khi xem hóa đơn thanh toán tiền ăn tối nay". Chú
mượn người phục vụ một cái bút và ký vào hóa đơn: "Louis Thiên Nga".
Người phục vụ cầm lấy hóa đơn và đứng đó, chờ đợi. "Chắc anh ta đợi tiền
puộc-boa", Louis nghĩ. Vì vậy, chú lại mở túi tiền, lấy ra hai đô la và đưa
cho người phục vụ, anh này cảm ơn, lại cúi chào một lần nữa và đi ra. Vì
thiên nga có cái cổ dài như vậy nên chiếc bàn vừa đúng tầm của Louis. Chú
không cần ghế; chú đứng để ăn tối. Chú ăn thử chiếc xăng đuých có rưới
nước sốt Mayonne và thấy không ngon. Rồi chú thận trọng gạt từng chiếc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.