CHIẾC KHUY ĐỒNG - Trang 114

XI

TIẾNG NGƯỜI TRONG BÓNG TỐI

Tôi trở về nhà một mình, An-cốp-xcai-a đi đâu với lão giáo sư mãi đến

chập tối hôm sau mới đến nhà tôi. Khác với thường lệ, hôm ấy ả ngồi yên
lặng vừa hút thuốc vừa nhấp từng ngụm cà phê, đôi mắt đăm chiêu, nét mặt
trầm ngâm. Mãi về sau ả mới quay lại phía tôi:

— Hôm nay Grê-nhe không đi làm việc, cũng không có ở nhà, mà... - Ả

không nói hết câu, đứng lên và gọi tôi cùng sang phòng khách. Ả gieo mình
xuống đi-văng, rít từng hơi thuốc dài ra dáng mệt mỏi khác thường.

— Anh Béc-din, tối nay tôi sẽ ngủ ở đây.
— Nếu không có gì trở ngại tôi xin đưa cô về tận nhà.
— Không được, sáng mai tôi phải dậy sớm để đưa anh đến gặp vị quan

trên vừa đáp máy bay đến Ri-ga tối hôm qua.

— Ai thế hả?
— Quan trên của chúng mình.
Qua những câu trả lời mập mờ ấy tôi chưa đoán được vị khách mới đến

là ai. Một trong những tên đầu sỏ Giét-ta-pô? Him-le hay là Căn-ten Bru-
nhe? Tôi bèn gặng hỏi thêm:

— Chị không thể cho tôi biết ông ta là ai ư?
— Đó là một trong những vị chỉ huy cơ quan do thám của cường quốc

bên kia đại dương. Ông ta là một nhân vật có thần thế. Ở đây chỉ có tôi,
Grê-nhe và cả anh nữa mới được gọi riêng ông ta là Tay-lo. Ngoài ra,
không còn ai có thể biết được tên thật của ông ta, mà mọi người đều gọi là
Xê-da Ba-rét. Ông Tay-lo đội tên một đại kỹ nghệ gia Nam Mỹ sang đây để
bàn về việc thương mại. Nhưng kỳ thực ông ta đi kinh lý các lưới gián điệp
ở châu Âu: Na Uy, Anh, Tây Ban Nha... Vì vậy anh phải hết sức cẩn thận

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.