CHIẾC KHUY ĐỒNG - Trang 37

Ả nhún vai:
— Chúng ta cứ coi là làm cho Itelligence Service

[1]

.

— Không phải cô làm cho bọn Đức à?
— Nếu tôi làm cho Đức thì anh không được ngồi chễm chệ thế này đâu

mà mọt xác ở trong nhà tù dành riêng cho bọn Do Thái và cộng sản cơ.

— Hẵng tạm tin như vậy. Còn chỉ huy của cô là ai? Hắn có ở đây

không?

— Có, hắn ở đây.
— Ai?
— Chính anh.
— Trả lời cho nghiêm túc chứ!
— Ừ, thì tôi có đùa đâu. Cấp trên trực tiếp của tôi là anh, ngoài ra không

còn ai khác.

— Tôi chả hiểu thế là sao cả.
— Có gì là khó. Nếu anh có một ít kinh nghiệm tất đoán ra ngay.
Ả chòng chọc nhìn tôi. Trong đáy mắt xanh thẳm của ả vụt lóe lên một

tia sáng nửa như chế nhạo, nửa như hằn học nhưng ả liền dập tắt ngay ngọn
lửa tự ái đó, nét mặt ả lại lộ vẻ mệt mỏi và thản nhiên:

— Tôi chỉ muốn dần dần tập cho anh quen với vai kịch của mình, nhưng

anh đã nóng nảy muốn biết thì nghe đây...

Ả bắt đầu kể với một giọng miễn cưỡng và rất cương quyết khiến cho

người ngoài cuộc có thể tưởng nhầm rằng ả thành thật lắm:

— Muốn đi sâu vào sự thực của câu chuyện trước hết anh cần phải hiểu

tôi, nhưng tiếc rằng anh không muốn và không thể hiểu tôi được cho nên
tôi sẽ tránh đả động nhiều đến đời tư của tôi...

Blây xuất hiện ở Ri-ga khoảng năm, sáu năm về trước, còn tôi thì mãi về

sau mới đến đây. Hắn đội tên là Béc-din. Tôi cũng không rõ trên đời này có
ông Béc-din thực hay không. Họa sĩ Béc-din là con trai một gia đình giàu
có. Hắn đã từng du học tại Pa-ri. Không ai nghi ngờ gì việc đó cả. Cũng có
thể là trước đây trong thành phố Ri-ga này có một họa sĩ tên là Béc-din đã
tốt nghiệp trường mỹ thuật Pa-ri thực. Có thể như thế. Nhưng cái người từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.