CHIẾC KHUY ĐỒNG - Trang 48

người khác cũng có thể tưởng lầm rằng đó là danh sách các tình nhân của
họa sĩ Béc-din.

An-cốp-xcai-a hỏi tôi:
— Trong đám này cô nào hay đến đây nhất?
Tôi suy nghĩ một lát:
— Có lẽ... là cô tóc vàng hoe... Nếu tôi không nhầm thì cô ta làm nghề

uốn tóc.

— Anh thử nhớ xem cô ta đến đây vào những lúc nào?
Tôi nhíu mày:
— Hình như là hai lần một tuần thì phải... đúng rồi. Một tuần hai lần vào

buổi sáng. Cô ta tên là Éc-na.

An-cốp-xcai-a dặn tôi:
— Anh nên chú ý hơn nữa. Cần phải đếm xem họ đến đây mấy lần và

ghi lại những thứ đã tặng họ.

Tôi cười mỉa:
— Vậy tôi phải thuê một nhân viên kế toán nữa sao?
Ả điềm nhiên lắc đầu:
— Không, không cần thế. Nhưng anh nên ghi chép cẩn thận thì tốt hơn

là dùng trí nhớ.

Tôi thở dài. Thực ra thì tôi đã đếm các vị nữ khách của tôi rất chính xác.

Trong phòng ngủ tôi có mấy cái hộp đựng khuy áo. Ví dụ, bảy cái khuy
xanh có nghĩa là cô Éc-na đã đến bảy lần. Năm chiếc khuy đen là cô In-ga
đã đến năm lần. Nhưng tôi không muốn cho An-cốp-xcai-a biết điều đó. Ả
nói tiếp:

— Ngoài bọn thiếu nữ ra có ai đến đây nữa không?
— Có, một lão chủ hiệu bán củi.
— Hắn đến làm gì?
— Hắn nài tôi mua củi nếu tôi định thôi dùng khí than để đun nấu.
An-cốp-xcai-a xoi mói nhìn tôi:
— Chỉ có thế thôi ư?
Tôi gật đầu. Mà đúng như vậy, người khách lạ này không nói thêm nữa,

tuy nhiên trong suốt buổi nói chuyện hắn cứ mân mê trong tay chiếc bưu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.