CHIẾC KHUY ĐỒNG - Trang 49

ảnh mà trên đó có in một cành hoa. Và tôi còn nhận thấy tên lái buôn này
có vẻ kỳ dị khác người, hình như hắn thầm chờ đợi ở tôi điều gì không tiện
nói ra. Tôi quả quyết rằng nếu tôi mà biết mật khẩu của Blây thì sẽ nắm
được tên này tức khắc và nhờ đó có thể lần ra đầu mối bí mật của tên sĩ
quan tình báo Anh. Nhưng tôi cũng giấu kín điều này không cho An-cốp-
xcai-a biết. Ả nghiêm nghị bảo tôi:

— Dù sao anh cũng phải ghi chép lại cẩn thận những người đến thăm

anh. Nếu anh quan tâm đến công việc này anh sẽ thấy cuộc đời đáng sống
hơn. - Ả xoay sang chuyện khác - Hôm qua Ê-din-ghe bảo gì anh vậy?

— Hắn mời tôi đến chơi.
— Thật ư?
— Thật. Hắn bảo là hai bên cần gặp nhau và mời tôi đến sở mật thám.
— Vậy anh định bao giờ đến chơi hắn?
— Thong thả đã, chả việc gì mà vội.
— Ấy, không nên. Phải đi ngay nội trong ngày hôm nay. Hiện giờ hắn là

một trong những tên tai to mặt lớn ở đây. Việc giao hảo với hắn là một đảm
bảo an toàn cho anh.

Cho ả nói có lý nên tôi vội vàng tuân theo.
Ê-din-ghe chiếm cứ một tòa công thự nguy nga sáu tầng. Trong phòng

thường trực lố nhố những hiến binh. Chúng nhìn tôi khinh khỉnh tựa hồ như
tôi là kẻ phạm tội bị gọi đến đây. Tôi đến chỗ cấp giấy ra vào trình hộ
chiếu:

— Tôi cần gặp ông Ê-din-ghe.
— Quan chánh không tiếp dân Lét-tô-ni chúng mày. Cút đi! - Một tên

mặt non choẹt vênh váo quát.

Tôi chắc là bọn này chưa được Ê-din-ghe báo cho biết trước về tôi. Sau

khi khẩn khoản mãi chúng mới cho phép tôi gọi dây nói. Tôi xin nói
chuyện với Ê-din-ghe. Tên thư ký riêng của hắn vừa nghe tôi xưng tên đã
vội vâng dạ rối rít.

Mấy phút sau chính tên lính hỗn xược ban nãy từ trong phòng hớt hải

chạy tọt ra đứng nghiêm giơ tay chào, rồi lễ phép dẫn tôi đến văn phòng Ê-
din-ghe. Chúng tôi lên thang máy và đi dọc theo hành lang. Chợt tôi thấy từ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.