CHIẾC KHUY ĐỒNG - Trang 5

I

BUỔI ĐẦU GẶP GỠ

Tôi mở ngăn kéo bàn giấy lấy chiếc khuy đồng ra. Chiếc khuy đồng giản

dị này là vật kỷ niệm duy nhất của tôi để ghi nhớ lại những sự việc lạ lùng
nửa hư nửa thực mà tôi đã bị bắt buộc phải chứng kiến và tham dự vào...

Cái vật bằng đồng nhỏ bé đó nằm gọn lỏn trên lòng bàn tay, gợi lại trong

tâm trí tôi hình bóng ả đàn bà ấy, một hạng đàn bà kỳ dị hiếm có ở trên đời
mà tôi đã quen biết trong những cảnh ngộ thật là éo le, khó hiểu. Đó là Xô-
phi-a An-cốp-xcai-a.

Nếu nói theo quan niệm thông thường của ta thì ả không phải là một

trang tuyệt thế giai nhân: nét mặt không cân đối, thân hình chả lấy gì làm
hoàn mỹ. Thế mà ả đã khiến cho nhiều kẻ mày râu phải "đổ quán xiêu
đình" trước cái sóng khuynh thành của mình...

Bạn thử hình dung ra một người đàn bà khá cao, tóc nâu sẫm, mặt hơi

dài, trán dô gần như trán đàn ông với đôi mắt một mí màu gio mà trong cơn
giận dữ thường biến sang màu xanh như mắt mèo và sắc như lưỡi dao cạo.
Mũi hếch, cằm thon. Khác thường nhất là đôi môi đỏ chót, trề ra y hệt như
môi trẻ con và có thể đột ngột mím chặt lại một cách dữ tợn, tái dần đến nỗi
trắng nhợt ra. Hai vành tai quá rộng nói lên đặc khiếu thẩm âm của ả. Đôi
má thỉnh thoảng mới ửng hồng, mái tóc mềm hơi uốn cong bên thái dương,
hai cánh tay có vẻ quá mảnh khảnh nếu đem so với bộ đùi nở nang như đùi
nhà thể thao chuyên nghiệp.

Trong khi trò chuyện với ai ả chỉ nghe một bên tai, còn tai kia hình như

đang mải lắng nghe một khúc nhạc hiu hắt từ cõi xa xăm nào vọng tới; nếu
một mắt nhìn chòng chọc vào mặt người đối diện thì mắt kia hình như đang
đăm chiêu soi vào khoảng không gian thăm thẳm. Và nếu tay phải ả dịu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.