CHIẾC KHUY ĐỒNG - Trang 54

— Rồi sao nữa?
— Tôi xin hạn một tuần sẽ trả lời.
— Nên đồng ý đi thôi.
— Sang Luân Đôn à? Bên ấy làm gì có đất để đại úy Blây này dụng võ.
— Anh vẫn có thể lưu lại đây. Bọn Đức sẽ bằng lòng cho mà xem.
— Nhưng ở đây thì tôi làm được trò trống gì cho chúng nó? Chúng có

thể "làm cỏ" dân Lét-tô-ni mà không cần tôi.

— Chúng giữ anh lại đây cốt để lần ra đầu mối lưới điệp viên bí mật của

anh.

Tôi ngạc nhiên hỏi lại:
— Bọn thiếu nữ ấy ư?
— Cái then chốt không phải là ở mấy con ranh ấy. Anh không hiểu rằng

chúng chỉ là một thứ mạng để che mắt thiên hạ đó sao? Còn lưới điệp viên
thực thụ của Blây gồm toàn những tay già đời và bao giờ cũng được giấu
kín. Có giời hay thổ công họa chăng mới biết được. Ấy, chính mọi nước cờ
đang xoay quanh quân tướng đó.

— Thế bọn tay chân thực thụ ấy là ai?
— Như tôi là một. Nhưng ngoài tôi ra còn rất nhiều những kẻ khác lợi

hại hơn tôi nữa kia.

— Hiện chúng trú ở đâu?
— Giá mà tôi biết được thì còn phải bàn. Đối với tôi, Blây không hề hở

ra điều đó. Chớ quên hắn là sĩ quan mật thám Anh. Không có Blây thật hay
Blây giả thì đừng hòng moi ra bọn điệp viên bí mật này.

Bọn Giét-ta-pô và Hắc-long

[2]

rất thích mở rộng lưới gián điệp của

chúng. Còn bọn Intelligence service thì trái lại. Chúng dùng rất ít điệp viên,
nhưng chọn lọc rất kỹ và che giấu rất cẩn thận. Những điều An-cốp-xcai-a
vừa thốt ra thật vô cùng quan trọng. Không những ả xác nhận thêm điều dự
đoán của tôi mà còn có thể giúp tôi tìm ra tông tích bọn tay chân của Blây ở
rải rác quanh vùng Ban-tích này. Để dò xem An-cốp-xcai-a có còn nghi ngờ
tôi về việc trốn đi hay liên lạc với du kích không, tôi liền hỏi thẳng ả:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.