CHIẾC KHUY ĐỒNG - Trang 64

Ngay sau đó hắn hạ lệnh cho văn phòng làm đầy đủ các giấy tờ cho tôi.

Thắng lợi của buổi nói chuyện này chứng tỏ Ê-din-ghe chả nghi ngờ gì về
bộ mặt thật của Blây cả.

Khi về nhà gặp An-cốp-xcai-a tôi báo tin là sẽ đi ra ngoài thành phố một

buổi.

— Hôm nay tôi rất cần ô tô. Nếu có thể cô giao cho tôi một hôm, tôi hết

lòng cảm tạ cô.

— Sao? Xe của anh thì anh cứ việc dùng thôi. Nhưng anh đi đâu kia

chứ?

Tôi nói cộc lốc:
— Gần đây thôi. Muốn đổi gió một hôm.
Ả nhìn tôi như thôi miên:
— Tôi không thể đi theo anh được sao?
— Không. Chính cô đã bảo Blây cũng không giao cho cô mọi việc bí

mật kia mà.

— Việc này bí mật đến thế kia à?
Tôi hơi lúng túng:
— Biết nói thế nào nhỉ? Tôi cũng không cho là bí mật lắm nhưng người

ta yêu cầu đừng cho cô biết.

Xem chừng trong óc ả vừa nảy ra một dự đoán gì thì phải vì đột nhiên ả

ngồi xuống bên bàn ăn, hai tay chống cằm, mắt vẫn không chịu rời tôi.

— Mong anh nghe tôi - Ả ngập ngừng hình như không biết xưng hô thế

nào cho phải - ... anh Ma-ca-rốp. Tôi không muốn làm khó dễ cho anh. Anh
định chuồn đấy phỏng?

— An-cốp-xcai-a, lần đầu tiên cô hỏi tôi một câu ngớ ngẩn. Nếu tôi định

trốn thì tôi còn báo trước cho cô làm gì - Tôi mỉm cười - Cô đã bị cái tính
thóc mách của đàn bà làm khổ. Tôi đi ra ngoại ô cùng với lão chánh mật
thám Giét-ta-pô cơ mà.

Ả chẹn ngay:
— Thế anh cần gì ô tô?
Tôi cũng chống chế tức khắc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.